TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 211

“Tôi nghĩ anh đánh giá thấp Ender rồi.”

“Nhưng tôi sợ là tôi cũng đã đánh giá thấp sự ngu muội của phần còn lại

của nhân loại. Chúng ta có hoàn toàn chắc chắn là nên thắng cuộc chiến
này không?”

“Sir, những lời nói đó nghe như phản động đấy.”

“Đó là một trò cười đáng kinh tởm.”

“Không buồn cười đâu. Khi nói tới bọn người bọ, không có gì–”

“Không có gì là buồn cười cả, tôi biết.”

Ender Wiggin nằm trên giường và nhìn trân trân lên trần nhà. Kể từ khi

trở thành chỉ huy, cậu chưa bao giờ ngủ được nhiều hơn năm tiếng mỗi
đêm. Nhưng đèn tắt lúc 22: 00 và không bật lên cho đến tận 06: 00. Dù sao
đi nữa, đôi khi cậu cũng làm việc trên cái bàn, căng mắt ra cho quen với
ánh sáng yếu. Dù vậy, thường thì cậu nhìn đăm đăm lên cái trần vô hình và
suy nghĩ.

Hoặc là sau tất cả thì các giáo viên đã đối xử tốt với cậu, hoặc là cậu là

một chỉ huy giỏi hơn cậu vẫn tưởng. Nhóm lính cũ nhỏ bé tơi tả của cậu,
hoàn toàn không có chút danh tiếng gì ở những binh đoàn trước, đang phát
triển thành những lãnh đạo có năng lực. Nhiều đến mức thay vì bốn tiểu đội
như lệ thường, cậu chia thành năm, mỗi tiểu đội có một tiểu đội trưởng và
phó; mọi lính cũ đều có một địa vị. Cậu để cho binh đoàn của mình tập
luyện theo từng tiểu đội tám người hoặc từng nửa-tiểu đội bốn người, để
mỗi khi một lệnh được đưa ra, binh đoàn của cậu có thể chia ra thành tới
mười nhóm nhỏ và thực hiện theo ngay lập tức. Chưa từng có binh đoàn
nào tự chia tách mình ra như thế này bao giờ, nhưng Ender cũng không hề
có ý định làm bất cứ thứ gì có tiền lệ. Hầu hết các binh đoàn đều tập luyện
thành từng nhóm lớn, theo những chiến lược vạch sắn. Ender không có cái
nào. Thay vào đó cậu luyện cho các tiểu đội trưởng của mình cách sử dụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.