TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 236

“Vào đi,” Ender nói.

“Mới vừa thấy tin nhắn của anh.”

“Tốt thôi,” Ender đáp.

“Gần tắt đèn rồi.”

“Tôi sẽ giúp cậu tìm đường về trong bóng tối.”

“Tôi chỉ không biết liệu anh có biết mấy giờ rồi—“

“Tôi luôn biết mấy giờ rồi.”

Bean thầm thở dài. Chẳng sai bao giờ cả. Bất cứ lúc nào nó trò chuyện

với Ender, y như rằng nó biến thành một cuộc cãi lộn. Bean ghét chuyện
đó. Cậu nhóc nhận ra thiên tài của Ender và ngưỡng mộ cậu vì điều đó. Tại
sao Ender không thể thấy điều gì tốt trong nó chứ?

“Có nhớ bốn tuần trước không, Bean? Khi cậu bảo tôi cho cậu là tiểu

đội trưởng?”

“Eh.”

“Tôi đã phong năm tiểu đội trưởng và năm trợ lý từ đó đến giờ. Và

không ai trong số đó là cậu.” Ender nhướn mày. “Tôi có đúng không?”

“Có, sir.”

“Vậy nói tôi nghe cậu đã làm thế nào trong tám trận đấu này.”

“Hôm nay là lần đầu tiên họ làm trọng thương được tôi, nhưng máy tính

liệt kê cho tôi tới mười một phát bắn, trước khi tôi phải dừng. Tôi chưa bao
giờ bắn được ít hơn năm phát trong một trận đấu. Tôi cũng luôn hoàn thành
bất cứ nhiệm vụ nào được giao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.