TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 268

“Tôi mừng là họ đã cho nó tốt nghiệp.”

“Chết tiệt, Ender, bọn em chỉ mừng là nó biến rồi thôi. Giá mà bọn em

biết trước nó sẽ làm gì anh, bọn em đã xử nó ngay tại chỗ rồi. Có phải nó
gom cả một bọn lại đánh anh không?”

“Không. Chỉ có nó và tôi. Nó đã chiến đấu bằng cả danh dự của mình.”

Nếu như không nhờ danh dự của nó, nó và cả bọn kia đã đánh mình cùng
một lúc. Và chúng có thể đã giết mình. Chính sự tự tôn của nó đã cứu mình.
“Tôi đã không chiến đấu bằng danh dự,” Ender thêm vào. “Tôi chiến đấu
để thắng.”

Bean bật cười. “Và anh đã thắng. Đá bay nó khỏi quỹ đạo luôn.”

Có tiếng gõ cửa. Trước khi Ender kịp trả lời, cửa đã mở. Ender đã trông

đợi thêm vài người lính nữa của mình. Thay vào đó là Thiếu tá Anderson.
Và đằng sau ông là Đại tá Graff.

“Ender Wiggin,” Graff nói.

Ender đứng dậy. “Yes sir.”

“Màn trình diễn của cậu hôm nay trong phòng chiến đấu là bất phục

tùng và không được phép lặp lại.”

“Yes sir,” Ender nói.

Bean vẫn còn cảm thấy không phục, và nó không hề nghĩ rằng Ender

đáng phải bị khiển trách. “Tôi nghĩ là đã đến lúc ai đó bảo cho các giáo
viên biết bọn tôi cảm thấy thế nào về chuyện mấy người đang làm rồi.”

Hai người lớn hơn lờ nó đi. Anderson đưa cho Ender một tờ giấy. Một

tờ giấy nguyên khổ. Không phải như những mẩu giấy nhỏ vẫn dùng để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.