TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 284

Nhưng gần như ngay giây phút đó, cậu chụp lấy cổ tay cô. Nắm tay của

cậu rất khỏe, cho dù tay cậu nhỏ hơn của cô và cằng tay mảnh khảnh hơn.
Trong một giây cậu trông cực kỳ nguy hiểm; rồi cậu thả lỏng. “À, ừ,” cậu
bảo. “Chị vẫn thường cù em.”

Đáp lại, cô thả mình xuống bên cạnh bè. Làn nước sạch và trong vắt, và

không có clo. Cô bơi lội một lúc, rồi quay lại bè và nằm xuống dưới ánh
mặt trời nhàn nhạt. Một con ong vò vẽ lượn vòng tròn trên đầu cô, rồi đáp
xuống bên cạnh. Cô biết nó ở đó, và như bình thường thì cô đã phát hoảng.
Nhưng không phải hôm nay. Cứ để nó đi dạo trên bè, cứ để nó sưởi ấm
dưới ánh mặt trời giống mình.

Rồi chiếc bè chao đảo, và cô quay đầu nhìn Ender bình thản dí chết con

ong vò vẽ bằng một ngón tay. “Chúng là một loài vật đáng ghét,” Ender
nói. “Chúng đốt chị mà không cần chờ để bị xúc phạm trước,” cậu cười.
“Em đã được học về những chiến thuật mở đầu cuộc chiến. Em rất giỏi.
Không ai đánh bại em cả. Em là người lính giỏi nhất họ từng có.”

“Ai lại nghĩ khác đi được chứ?” cô nói. “Em là một người nhà Wiggin

mà.”

“Nghĩa là sao?” cậu hỏi.

“Nghĩa là em sẽ làm nên điều khác biệt cho thế giới này.” Và cô kể cho

cậu nghe việc cô và Peter đang làm.

“Peter bao nhiêu tuổi, mười bốn hả? Đã tính tới chuyện chiếm lấy thế

giới rồi?”

“Anh ấy nghĩ mình là Alexander Đại đế. Và tại sao lại không? Tại sao

em không cùng như vậy?”

“Cả hai không thể cùng là Alexander.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.