TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 288

cái giây phút em thực sự hiểu kẻ thù, hiểu hắn đủ để đánh bại hắn, ngay cái
giây phút đó em cũng yêu hắn. Em nghĩ là hoàn toàn bất khả để có thể hiểu
một người, họ muốn gì, họ tin gì, mà không yêu họ theo đúng cái cách họ
yêu bản thân. Và rồi, ngay cái giây phút đó khi em yêu họ –“

“Em đánh bại họ.” Trong một giây cô không còn sợ sự thấu hiểu của

cậu nữa.

“Không, chị không hiểu. Em tiêu diệt họ. Em khiến họ không bao giờ có

thể tổn thương em lần nữa. Em nghiền nát và nghiền nát họ cho đến khi họ
không còn tồn tại.”

“Đương nhiên là không phải vậy.” Và giờ nỗi sợ quay trở lại, còn tồi tệ

hơn trước. Peter đã bình tĩnh hơn, nhưng còn em, họ biến em tranh một kẻ
giết người. Hai mặt của một đồng xu, nhưng mặt nào là mặt nào?

“Em thực sự từng tổn thương người khác rồi, Val. Em không có chế ra

đâu.”

“Chị biết, Ender.” Em sẽ tổn thương chị thế nào đây?

“Thấy em đang trở thành cái gì chưa, Val?” cậu nhẹ giọng hỏi. “Ngay cả

chị cũng sợ em.” Và cậu chạm vào má cô thật nhẹ nhàng đến nỗi cô muốn
khóc. Giống như cái chạm của bàn tay em bé mềm mại ngày cậu còn là một
đứa trẻ sơ sinh. Cô nhớ điều đó, cái chạm của bàn tay mềm mại và ngây thơ
của cậu trên má cô.

“Chị không có,” cô bảo, và ngay giây phút đó điều đó là thực.

“Chị nên sợ.”

Không. Chị không nên. “Em sẽ bị nhăn da nếu cứ ngâm mình như thế.

Với lại, bọn cá mập có thể tóm được em đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.