TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 292

“Không ai cả, Ender. Chị bảo em điều này. Nếu em cố gắng mà thua thì

đó không phải lỗi của em. Nhưng nếu em không cố gắng và chúng ta thua,
thì đó là lỗi của em. Em giết tất cả chúng ta.”

“Và dù thế nào thì em cũng là kẻ giết người.”

“Em còn cần là ai khác nữa? Loài người không tiến hóa ra não bộ chỉ để

nằm ườn ra trên mặt hồ. Giết chóc là điều đầu tiên chúng ta được học. Và
đó cũng là điều tốt, còn không chúng ta đã chết cả, và loài hổ sẽ thống trị
thế giới.”

“Em chưa bao giờ đánh bại được Peter. Cho dù em nói gì hay làm gì.

Chưa bao giờ được.”

Vậy là lại quay trở lại chuyện Peter. “Anh ấy lớn hơn em tới mấy tuổi,

Ender. Khỏe hơn nữa.”

“Bọn người bọ cũng vậy.”

Cô có thể hiểu được lý lẽ của cậu. Hoặc đúng hơn, sự phi lý của cậu.

Cậu có thể thắng ai tùy thích, nhưng trong trái tim mình cậu vẫn luôn biết
rằng luôn có ai đó có thể hủy diệt cậu. Cậu sẽ luôn biết rằng cậu chưa bao
giờ thực sự thắng, bởi còn có Peter, nhà vô địch bất khả bại.

“Em muốn đánh bại Peter?” cô hỏi.

“Không,” cậu trả lời.

“Đánh bại bọn người bọ đi. Rồi về nhà và xem xem còn ai quan tâm đến

Peter Wiggin nữa. Nhìn vào mắt anh ấy khi cả thế giới yêu quý và ngưỡng
mộ em. Đó sẽ là thất bại trong mắt anh ấy, Ender. Đó là cách em thắng.”

“Chị không hiểu,” cậu nói.

“Chị có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.