TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 301

“Bọn chúng có liên lạc giữa các tàu với nhau. Tôi có xem băng rồi,

chúng có nói chuyện.”

“Đúng. Nhưng là giữa cơ thể với cơ thể, giữa tâm trí con này với con

kia. Đó là điều quan trọng nhất chúng tôi học được từ chúng. Phương pháp
liên lạc của bọn chúng, trời biết đó là cái gì, là hoàn toàn tức thời. Tốc độ
ánh sáng không còn là giới hạn. Khi Mazer Rackham đánh bại hạm đội
xâm lược của chúng, tất cả ngừng lại. Cùng một lúc. Không có cả thời gian
để truyền tín hiệu. Mọi thứ cứ thế là dừng lại.”

Ender nhớ tới những cuốn băng hình về bọn người bọ không bị thương

nằm chết la liệt ngay vị trí chiến đấu.

“Khi đó chúng tôi nhận ra rằng giao tiếp tín hiệu với tốc độ nhanh hơn

tốc độ ánh sáng là hoàn toàn khả thi. Đó là khoảng thời gian bảy mươi năm
về trước, và một khi chúng tôi biết rằng điều đó khả thi, chúng tôi đã làm
được. Không phải tôi, đừng hiểu lầm, hồi đó tôi còn chưa sinh.”

“Làm sao có thể thế được?”

“Tôi không giải thích phần vật lý lượng tử cho cậu được đâu. Đến một

nửa cái lý thuyết đó trên đời này không có ai hiểu nổi cả. Điều quan trọng
là là chúng ta đã dựng được hệ thống ansible[1]. Tên chính thức là Hệ
thống Liên lạc Lượng tử Tương đối Tức thời, nhưng sau có ai đó mò đâu
được từ ansible trong một cuốn sách cũ ở đâu đó, thế là thành tên. Mà cũng
chẳng có mấy người biết nó tồn tại nữa kìa.”

“Thế có nghĩa là các tàu có thể liên lạc với nhau ngay cả khi họ ở cách

nhau vài hệ mặt trời,” Ender nói.

“Thế có nghĩa,” Graff nói, “là các tầu có thể liên lạc với nhau ngay cả

khi họ ở cách nhau cả một thiên hà. Và bọn người bọ có thể thực hiện được
điều đó mà không cần máy móc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.