TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 305

“Đại tá Graff,” cậu nói. “Tôi chỉ muốn quay lại và bơi lội trong hồ.”

“Sau khi chúng ta thắng đã,” Graff bảo, “Hoặc cũng có thể là thua.

Chúng ta sẽ có khoảng vài thế kỷ trước khi chúng quay trở lại đây và hủy
diệt hết mọi thứ. Căn nhà sẽ vẫn còn nguyên đó, tôi hứa cậu có thể cứ việc
bơi đến chán thì thôi.”

“Nhưng đến lúc đó tôi vẫn còn đang chưa đủ tuổi bảo mật.”

“Chúng tôi có thể cử lính canh có vũ trang cho cậu mọi lúc mọi nơi.

Quân đội giỏi xử lý mấy thứ như thế lắm.”

Cả hai cùng phá lên cười, và Ender phải tự nhắc nhở mình rằng Graff

chỉ đang đóng vai một người bạn, rằng tất cả những gì ông ta làm chỉ là
một trò dối trá hoặc lừa gạt có tính toán nhằm biến Ender thành một cỗ máy
chiến đấu xuất sắc. Tôi sẽ trở thành chính xác thứ công cụ các người muốn,
Ender nhủ thầm, nhưng ít nhất thì tôi cũng sẽ không bị lừa thành như vậy.
Tôi làm vì tôi chọn làm thế, không phải vì trò lừa của các người, bọn quỷ
quyệt khốn kiếp.

Đầu kéo tới được Eros trước cả khi họ nhìn thấy nó. Cơ trưởng cho họ

xem hình ảnh từ rađa, và rồi đặt chồng hình ảnh từ máy quét nhiệt lên cùng
một màn hình. Họ gần như đang ở ngay trên đầu hành tinh đó – chỉ cách bề
mặt có bốn ngàn kilomet – nhưng Eros, với chiều dài chỉ có hai mươi tư
kilomet, sẽ là hoàn toàn là vô hình giá mà không có ánh sáng mặt trời phản
chiếu trên bề mặt.

Cơ trưởng cho tàu đáp xuống một trong ba bãi đáp nhô cao lên khỏi mặt

đất được xây dựng gần như bao phủ hết bề mặt Eros. Tàu không thể đáp
thẳng xuống Eros bởi lực hấp dẫn của tiểu hành tinh đã được tăng cường,
mà chiếc đầu kéo, được thiết kế để chở hàng hóa, thì không đời nào có khả
năng thoát được khỏi cái hố trọng lực kiểu đó. Ông chào tạm biệt hai vị
khách, mặt cáu kỉnh, nhưng Ender và Graff vẫn giữ được tâm trạng hào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.