TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 318

“Được rồi,” Ender thờ hổn hển. “Ông thắng.”

Đầu gối ông ta đè xuống làm cậu đau hơn gấp bội. “Từ lúc nào,” ông ta

hỏi, giọng nhỏ và khàn khàn, “cậu cứ phải nói cho kẻ thù biết khi nào hắn
thắng thế?”

Ender giữ im lặng.

“Tôi làm cậu bất ngờ được một lần, Ender Wiggin. Tại sao cậu không

tiêu diệt tôi ngay lập tức? Chỉ vì tôi trông có vẻ hiền lành? Cậu quay lưng
lại phía tôi. Ngu ngốc. Cậu chẳng học được gì cả. Cứ như thể cậu chưa
từng có thầy vậy.”

Giờ thì Ender tức thực rồi, không cần phải kìm lại hay che giấu gì nữa.

“Tôi qua tay quá nhiều giáo viên rồi, làm sao tôi biết được ông lại là-“

“Kẻ thù, Ender Wiggin ạ,” người đàn ông thì thầm. “Tôi là kẻ thù của

cậu, kẻ đầu tiên thông minh hơn cậu mà cậu từng gặp. Không có người thầy
nào như kẻ thù cả. Không có ai ngoài kẻ thù có thể cho cậu thấy kẻ thù sẽ
làm gì. Không có ai ngoài kẻ thù có thể dạy cậu cách tiêu diệt và chinh
phục. Chỉ có kẻ thù mới cho cậu thấy được cậu đang yếu ở đâu. Chỉ có kẻ
thù mới cho cậu thấy hắn mạnh ở chỗ nào. Và luật lệ duy nhất của trò chơi
là cậu có thể làm gì hắn và cậu có thể ngăn hắn làm gì cậu. Từ giờ trở đi tôi
là kẻ thù của cậu. Từ giờ trở đi tôi là thầy cậu.”

Rồi người đàn ông thả chân Ender. Ông ta vẫn ghì đầu Ender xuống sàn,

cậu không thể chống tay đỡ được, khiến chân cậu đập oạch xuống sàn đau
đến ứa nước mắt. Ông ta đứng dậy và để Ender ngồi dậy.

Ender từ từ thu chân vào, miệng bật ra tiếng rên vì đau. Cậu giữ tư thế

quỳ trên cả hai tay hai chân một lúc, cho mình thời gian bình phục. Rồi tay
phải của cậu bắn ra, chộp về phía kẻ thù. Người đàn ông nhanh chóng lùi
lại, làm tay Ender chỉ chộp được không khí, trong khi chân người thầy mới
của cậu đá về phía cằm Ender.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.