TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 319

Cằm Ender không còn ở đó nữa. Cậu ngả người, xoay mình, lưng lấy

sàn làm chỗ dựa, rồi trong chớp mắt thầy cậu chưa lấy lại thăng bằng bởi cú
đá, chân Ender đạp mạnh vào cẳng chăn còn lại của ông. Ông ngã lăn –
nhưng vẫn đủ gần để đá ra lần nữa trúng mặt Ender. Ender không tìm thấy
nổi một cẳng chân hay cẳng tay nào dừng lại đủ lâu để bị cậu nắm được, và
trong lúc đó lưng và tay cậu liên tục lĩnh đòn. Ender nhỏ người hơn – cậu
không thể với qua được tầm với của ông già. Cuối cùng cậu xoay sở lùi ra
được và thụt lại phía cửa.

Người đàn ông lại đang ngồi xếp bằng, thế nhưng vẻ vô cảm đã biến

mất. Ông ta đang cười. “Lần này khá hơn rồi, nhóc. Nhưng vẫn chậm. Cậu
sẽ phải làm tốt với một hạm đội hơn là với cơ thể mình hoặc là chẳng ai sẽ
được an toàn khi cậu chỉ huy. Hiểu bài chưa?”

Ender từ từ gật đầu. Người cậu đau cả trăm chỗ.

“Tốt,” ông nói. “Vậy thì chúng ta sẽ không cần những trận đấu như thế

này nữa. Tất cả các bài học còn lại sẽ là trên máy mô phỏng. Từ nay về sau
tôi sẽ là người lập trình các trận đấu của cậu, không phải máy tính; tôi sẽ
nghĩ ra chiến thuật cho kẻ thù của cậu, và cậu sẽ phải học cách phản ứng
nhanh, tìm ra kế hoạch của kẻ thù. Nhớ đấy, cậu nhóc. Từ giờ về sau kẻ thù
sẽ thông minh hơn cậu. Từ giờ về sau kẻ thù sẽ mạnh hơn cậu. Từ giờ về
sau cậu sẽ luôn suýt thua.”

Gương mặt ông ta nghiêm túc trở lại. “Cậu sẽ luôn suýt thua, Ender,

nhưng cậu sẽ thắng. Cậu sẽ học cách đánh bại kẻ thù. Chính hắn sẽ dạy
cậu.”

Ông ta đứng dậy. “Ở trường này có tập tục để cho một học trò lớn tuổi

chọn lấy một học trò trẻ hơn. Hai người sẽ trở thành bạn đòng hành, và
người lớn tuổi hơn sẽ dạy cho người trẻ hơn mọi thứ anh ta biết. Họ luôn
luôn đấu với nhau, luôn luôn ganh đua nhau, luôn luôn ở cùng nhau. Tôi
chọn cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.