TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 362

“Và đó phải là một đứa trẻ, Ender,” Mazer bảo. “Cậu nhanh hơn tôi.

Giỏi hơn tôi. Tôi quá già và quá cẩn trọng. Bất cứ một con người đàng
hoàng nào biết rõ chiến tranh là như thế nào sẽ không bao giờ có thể bước
vào trận chiến toàn tâm toàn ý được. Nhưng cậu thì không biết. Chúng tôi
đảm bảo là cậu không biết. Cậu liều lĩnh và sáng dạ và còn trẻ. Cậu được
sinh ra để làm điều đó.”

“Chúng ta có phi công ngồi trong những chiến cơ đó, phải không?”

“Phải.”

“Tôi ra lệnh cho họ đi vào chỗ chết và tôi thậm chí còn không biết điều

đó.”

“Họ biết điều đó, Ender, và họ cẫn đi. Họ biết điều đó là vì cái gì.”

“Các người chưa bao giờ hỏi ý tôi cả! Các người chẳng bao giờ cho tôi

biết sự thật về bất cứ thứ gì!”

“Cậu phải là một thứ vũ khí, Ender. Như súng ống, như Bác sĩ nhỏ, hoạt

động một cách hoàn hảo nhưng không hề biết rằng mình đang nhắm vào
thứ gì. Chúng tôi là người nhắm. Chúng tôi chịu trách nhiệm. Nếu điều đó
có gì sai, đó là do chúng tôi làm.”

“Để sau rồi nói,” Ender bảo. Mắt cậu nhắm lại.

Mazer Rackham lắc cậu. “Đừng ngủ, Ender,” ông nói. “Chuyện này rất

quan trọng.”

“Các người xong việc với tôi rồi,” Ender nói. “Giờ để tôi yên.”

“Đó là lý do chúng tôi ở đây.” Mazer nói, “Chúng tôi đang cố nói với

cậu. Họ chưa xong việc với cậu, chưa đâu, dưới đó giờ điên lắm. Họ sắp
bắt đầu một cuộc chiến, người Mĩ buộc tội Công ước Warsaw là sắp tấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.