TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 376

đã được thưởng chức danh đô đốc, và đó là một trong những lần hiếm hoi
cậu sử dụng đến quyền lợi chức danh đó mang lại. Vậy là cậu xem lại băng
hình vụ đánh nhau với Stilson và Bonzo, nhìn thấy ảnh chụp xác chúng
được trưng bầy, nghe các nhà tâm lý và luật sư cãi nhau xem đó là giết
người hay là tự vệ chính đáng vô ý làm chết người. Ender có ý kiến riêng,
thế nhưng không ai hỏi cậu. Cả vụ kiện, thật ra chính Ender mới là người bị
tấn công. Bên công tố quá thông minh để kết tội cậu một cách trực tiếp,
nhưng họ cũng cố gắng hết sức để khiến cậu trông có vẻ bệnh hoạn, đồi
bại, điên rồ đến mức tội phạm.

“Đừng quan tâm,” Mazer Rackham bảo. “Đám chính trị gia sợ cậu, thế

nhưng họ chưa hủy diệt danh tiếng của cậu được đâu. Chuyện đó còn phải
chờ đến các sử gia viết về cậu trong ba mươi năm nữa.”

Ender chẳng quan tâm đến danh tiếng. Cậu xem đoạn băng một cách vô

cảm, nhưng thực tế cậu lại cảm thấy buồn cười. Trong khi chiến đấu mình
giết mười tỉ người bọ, những kẻ cũng sống và thông minh như bất cứ con
người nào, những kẻ thậm chí còn không tấn công chúng ta lần thứ ba, và
không ai coi đó là tội cả.

Tất cả những tội lỗi của cậu đều đè nặng lên cậu, cái chết của Stilson và

Bonzo không nặng hơn mà cũng không nhẹ hơn tất cả những cái chết khác.

Vậy nên, với gánh nặng đó, cậu chờ suốt những tháng ngày trống rỗng

cho đến khi cái thế giới cậu đã cứu quyết định cậu có thể về nhà.

Từng người một, các bạn cậu miễn cưỡng rời đi, bị gọi về với gia đình,

để được quê nhà chúng chào đón như những người anh hùng. Ender xem
những đoạn băng quay cảnh chào mừng chúng, và thấy thật cảm động khi
chúng giành thật nhiều thời gian ca ngợi Ender Wiggin, người đã dạy
chúng mọi thứ, chúng bảo, người đã chỉ bảo và dẫn dắt chúng dành chiến
thắng. Thế nhưng nếu chúng có kêu gọi đưa cậu về nhà, những lời đó của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.