TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 40

làm chỉ huy khi mấy người vẫn còn mặc tã trên đó. Bởi vì cậu ta biết suy
nghĩ trong tình trạng phi trọng lực và bọn mi chỉ biết ói mửa.”

Đó không giống chương trình truyền hình chút nào. Graff phải bắt nạt

cậu, không phải tôn cậu thành người giỏi nhất. Họ phải đối đầu với nhau
trước, để rồi trở thành bạn sau này.

“Hầu hết bọn mi sẽ bị đông lạnh. Quen với việc đó đi, bọn nhóc. Hầu

hết các người sẽ đến Trường Cận Chiến, bởi vì các người không có đủ trí
khôn để điều khiển phi thuyền không gian. Hầu hết các người không đáng
giá để đưa lên Trường Chiến Đấu, bởi các người không đủ khả năng. Một
số có lẽ sẽ làm được. Một vài người có lẽ sẽ giá trị chút ít với nhân loại.
Nhưng đừng có cá vào điều đó. Tôi chỉ cá vào một người thôi.”

Đột nhiên Graff lộn người ra sau và tay chụp lấy cầu thang, rồi đá chân

ra khỏi cầu thang. Làm như đứng trên tay, như thể sàn nhà đang ở phía
dưới. Treo lơ lửng bằng tay, như thể sàn nhà ở trên đầu. Tay trên tay chú
nhảy trở về dãy ghế mình đang ngồi.

“Có vẻ như mày đã sắp xếp chuyện này rồi hả,” thằng nhỏ kế bên thì

thào với cậu.

Ender lắc đầu.

“Ồ, không thèm nói với tao hả?” thằng kia nói.

“Tôi đâu có bảo chú ấy nói mấy thứ đó đâu,” Ender thì thào lại.

Cậu cảm thấy một cơn đau trên đầu. Rồi lần nữa. Một vài tiếng khúc

khích phát ra đằng sau lưng. Thằng bé ở ghế kế bên đằng sau hẳn đã mở
dây buộc của nó ra. Lại một cú vào đầu. Đi chỗ khác đi, Ender nghĩ. Tôi
đâu có làm gì mấy người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.