TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 62

Ender không học bài. Cậu đang lệnh cho cái bàn gởi tin nhắn mỗi ba

mươi giây. Tin nhắn này gởi đến cho tất cả mọi người, ngắn gọn và rõ ràng.
Điều khó khăn là tìm cách để ngụy trang tên người gởi, theo cách mà mấy
giáo viên có thể làm. Tin nhắn từ học sinh lúc nào cũng có tên học sinh đó
tự động kèm theo. Ender vẫn chưa bẻ được hệ thống bảo mật của các giáo
viên, nên cậu không thể giả dạng làm thầy giáo được. Tuy nhiên, cậu có thể
tạo một một học sinh ảo, người cậu đặt tên là God.

Chỉ khi tin nhắn được gởi đi cậu mới tìm cách thu hút ánh mắt của

Shen. Như những học sinh khác, cậu đang quan sát Bernard và đồng bọn
cười giỡn, trêu chọc thầy toán, người cứ hay ngừng giữa câu nói và nhìn
quanh như thể thầy đã xuống nhầm trạm xe bus và không biết giờ đang ở
đâu.

Cuối cùng thì, Shen cũng liếc nhìn qua. Ender khẽ gật đầu với y, tay chỉ

vào bàn và mỉm cười.

Shen không hiểu. Ender giơ cái bàn của cậu lên một chút và chỉ vào nó.

Shen với tay lấy bàn mình. Ender bấm nút gởi tin nhắn ngay lúc ấy, Shen
nhìn thấy ngay lập tức. Shen đọc, và cười ha hả. Cậu ta nhìn Ender như
muốn nói, Cậu làm hả? Ender nhún vai, để nói, Tớ không biết ai làm nhưng
chắc chắn không phải tớ.

Shen lại phá ra cười, và vài đứa không thân với nhóm Bernard lấy bàn

chúng ra và nhìn. Mỗi ba mươi giây tin nhắn hiện lên trên tất cả các bàn,
chạy qua màn hình nhanh chóng, rồi biến mất. Những đứa con trai cùng
phá ra cười.

“Gì vui vậy?” Bernard hỏi, Ender cố tình không mỉm cười khi Bernard

nhìn quanh phòng, cậu giả bộ sợ hãi như là những người khác. Shen, dĩ
nhiên, mỉm cười thách thức. Phải một giây sau mới hiểu chuyện; Bernard
bảo một lâu la của nó đem bàn ra. Chúng cùng nhau đọc tin nhắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.