TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 89

Và bọn nhóc con: tiếng cười của chúng khàn khàn, đầy sỉ nhục. Chúng

vây xung quanh cậu, chỉ trỏ, rồi phá ra cười hô hố trước khi trở lại chơi
tiếp.

Ender muốn đánh tụi nó, quẳng tụi nó vào trong dòng suối. Thay vì thế,

cậu bước sâu vào trong rừng. Cậu tìm thấy một con đường mòn, nhanh
chóng trở thành một con đường lót gạch cổ xưa, mọc đầy cỏ dài, nhưng vẫn
còn đi được. Hai bên đường có dấu hiệu của nhiều trò chơi mới, nhưng
Ender không ngừng chân. Cậu muốn xem con đường dẫn tới đâu.

Nó dẫn đến một cánh đồng vắng, với một cái giếng nằm chính giữa, và

một tấm bảng viết, “Hãy uống, hỡi khách lạ.” Ender bước đến và nhìn
xuống giếng. Ngay lập tức, cậu nghe có tiếng gầm gừ. Bước ra giữa hàng
cây là những con sói có mặt người. Ender nhận ra chúng – bọn trẻ con ở
sân chơi. Chỉ là bây giờ thì răng chúng có thế xé xác; Ender, không có vũ
khí, đã nhanh chóng bị nuốt chửng.

Hình nhân kế tiếp hiện ra, như thường lệ, ở chỗ đó lần nữa, và bị nuốt

chửng tiếp tục, dù lần này Ender cố leo xuống dưới giếng.

Nhưng, lần xuất hiện tới là ở sân chơi. Bọn nhóc lại cười nhạo cậu.

Cười cho đã đi, Ender nghĩ. Ta biết bọn ngươi là gì. Cậu đẩy một đứa trong
bọn. Con bé theo sau cậu, giận dữ. Ender dẫn con bé lên cầu trượt. Dĩ nhiên
cậu bị rơi xuống; nhưng lần này, vì theo sát cậu, con bé cũng bị rớt theo.
Khi đụng đất, con bé biến thành sói và nằm đó, chết mà còn sững sờ.

Từng đứa, từng đứa một, Ender lần lượt dẫn chúng vào bẫy. Nhưng

trước khi cậu hạ sát đứa cuối cùng, thì bọn sói bắt đầu sống dậy, và không
còn là con nít nữa. Ender lại bị xé tan xác.

Lần này, run lẩy bẩy, Ender thấy hình nhân của mình được sống lại trên

bàn của gã khổng lồ. Mình không nên chơi nữa, cậu tự bảo. Mình nên đi
đến đại đội mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.