TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 91

Bây giờ, cậu lao thẳng xuống một dòng sông và những tảng đá nhọn

lởm chởm phía dưới; nhưng một đám mây đến chặn giữa cậu và mặt đất,
hứng được cậu, và mang cậu đi nơi khác.

Đám mây đưa cậu đến cái tháp của lâu đài, và qua cánh cửa sổ đang mở,

mang cậu vào trong. Nó để cậu ở đó, trong căn phòng không có cửa trên
trần hay sàn nhà, và cửa sổ mở ra một cú ngã chết người.

Một giây trước đây cậu đã tự mình nhảy xuống vực thẳm không suy

nghĩ, thì giờ đây, cậu ngại ngần.

Tấm thảm nhỏ trước lò sưởi tự bung ra thành một con rắn dài răng nhọn.

“Ta là lối thoát duy nhất của ngươi,” nó nói. “Cái chết là lối thoát duy

nhất của ngươi.”

Ender đang nhìn quanh căn phòng tìm kiếm vũ khí, thì đột nhiên màn

hình tối lại. Dòng chữ hiện nhấp nháy trên bàn.

TRÌNH DIỆN VỚI CHỈ HUY NGAY LẬP TỨC

CẬU ĐÃ TRỄ.

XANH XANH NÂU.

Điên tiết, Ender đóng sập bàn lại và đến bức tường hiện màu, cậu thấy

dãy màu xám xám nâu, chạm vào nó và bước theo khi nó sáng trước mặt
cậu. Màu xanh đậm, xanh lạt, và nâu của ánh đèn gợi nhớ vương quốc
chớm thu trong trò chơi. Mình phải trở lại nơi đó, cậu thầm nghĩ. Con rắn
thật là dài; mình có thế tự thả xuống khỏi tháp và tìm đường ra khỏi chỗ đó.
Có lẽ nó gọi là tận cùng thế giới vì là tận cùng của trò chơi, bởi vì mình có
thể đến một trong những ngôi làng, và trở thành một trong những cậu bé
đang làm việc và vui chơi ở đó, không cần phải giết người và cũng không
có gì để giết mình, chỉ sống nơi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.