TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 93

Gác cửa với tay lấy. Ender giựt giấy lại. “Tôi phải đưa nó cho Bonzo

Madrid.”

Một thằng bé khác xen vào, thằng bé này nhỏ con hơn, nhưng vẫn lớn

hơn Ender, “Không phải bahn-zoe, óc lợn. Bone-So. Đó là tên Tây Ban
Nha. Bonzo Madrid. Aqui nosotros hablamos español, Señor Gran Fedor.”

“Anh là Bonzo à?” Ender hỏi, phát âm tên chính xác.

“Không, chỉ là một đại nhân tài về ngôn ngữ học. Petra Arkanian. Con

gái duy nhất trong đội quân Salamander. To gan nhiều hơn bất cứ ai trong
phòng này.”

“Mẹ Petra đang nói đó ư?” một cậu trai nhạo báng. “Láp cháp, láp

cháp.”

Một đứa khác hòa theo. “Bá láp.. bá láp, bá láp!”

Mấy đứa khác cười phá lên.

“Chỉ hai đứa mình biết thôi nhé,” Petra nói, “nếu Trường Chiến Đấu này

có tên đầu thối nào, thì họ sẽ đặt vào nhóm xanh xanh nâu.”

Ender thất vọng. Cậu đã sẵn bị thua thiệt rồi: chưa qua huấn luyện, nhỏ

con, thiếu kinh nghiệm, phải chịu bị thù ghét vì được lên lớp sớm. Và bây
giờ, tình cờ, cậu lại có một người bạn hoàn toàn không thích hợp. Một kẻ
ngoài lề trong quân đội Salamander, và cô ta vừa kết nối hai người trong
đầu của toàn đội. Thật là quá may mắn. Trong một giây, Ender nhìn quanh
những khuôn mặt đang cười nhạo báng, chết giễu, và tưởng tượng thân
hình chúng đầy lông lá, răng lởm chởm chĩa ra để xé xác. Chẳng lẽ mình là
con người duy nhất trong chốn này sao? Những người khác chỉ là thú vật,
đang chực chờ nuốt chửng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.