TRÒ CHƠI HỮU HẠN VÀ VÔ HẠN - Trang 100

cung cấp một điều kiện không thể thiếu đối với tính nguyên bản
của tâm trí. Khi đối diện với chúng ta bằng sự không tương đồng
triệt để, tự nhiên trở thành nguồn ẩn dụ.

n dụ là sự kết hợp giữa giống và không giống ở mức độ mà cái

này không bao giờ có thể trở thành cái kia. Ẩn dụ đòi hỏi phải có một
tính không thể giảm bớt, một sự không phân biệt không nao núng
giữa các thuật ngữ của nó với nhau. Con chim ưng có thể là “hoàng
thái tử của vương quốc ánh sáng” chỉ khi ánh sáng có thể không có
hoàng thái tử, có thể thật sự không liên quan gì đến các hoàng thái
tử.

Tại gốc rễ, mọi ngôn ngữ đều có đặc tính ẩn dụ, vì dù cho nó

định nói về cái gì đi nữa thì nó vẫn là ngôn ngữ, và vẫn tuyệt đối
không giống bất cứ cái gì nó nói về. Điều này có nghĩa là chúng
ta có thể không bao giờ có chim ưng, mà chỉ có từ “chim ưng.” Nói
rằng chúng ta có chim ưng, mà không phải có từ “chim ưng,” tức là
một lần nữa cho rằng chúng ta biết chính xác chúng ta có gì,
rằng chúng ta có thể thấy nó trọn vẹn, và rằng chúng ta có thể nói
như tự nhiên.

Tính không thể nói thành lời của tự nhiên chính là khả năng ngôn

ngữ.

Khi chúng ta cố kiểm soát tự nhiên, cố trở thành người chơi bậc

thầy khi chống lại nó, thì cũng chính là chúng ta đang cố loại bỏ
ngôn ngữ ra khỏi chúng ta. Chúng ta từ chối chấp nhận tự nhiên là
“tự nhiên.” Chúng ta tự làm điếc bản thân trước ẩn dụ, biến bản
thân thành một thứ gì đó quen thuộc đến mức về cơ bản, nó chỉ là
sự mở rộng ý chí và lời nói của chúng ta. Thợ săn không giết hươu,
mà giết ẩn dụ của hươu – từ “hươu.” Giết hươu không phải là hành
động chống lại tự nhiên mà là một hành động chống lại ngôn ngữ.
Giết là áp đặt một sự im lặng mà mãi mãi là sự im lặng. Đó là việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.