TRÒ CHƠI HỮU HẠN VÀ VÔ HẠN - Trang 118

84.

Những mâu thuẫn như vậy rõ ràng nhất trong vấn đề máy

móc. Chúng ta tận dụng các cỗ máy để tăng sức mạnh của chúng ta,
và do đó tăng quyền kiểm soát của chúng ta, lên các hiện tượng tự
nhiên. Chỉ bằng một nỗ lực không hơn gì việc động ngón tay, một
đội công nhân có thể đưa những đường cao tốc sáu làn xe đi xuyên
qua những dãy núi và khu rừng, hay lấp các đầm lầy để xây nên
các trung tâm thương mại.

Trong khi một cỗ máy trợ giúp đắc lực cho người vận hành trong

những công việc như vậy, nó cũng rèn người vận hành nó. Khi chiếc
máy có thể được coi như đôi tay và đôi chân nối dài của người công
nhân, thì người công nhân cũng có thể được coi như phần mở rộng
của chiếc máy. Tất cả máy móc, đặc biệt là những máy móc rất
phức tạp, cần người vận hành ở một vị trí được cung cấp, và thực
hiện các chức năng thích ứng một cách cơ học với các chức năng của
máy. Dùng máy móc để kiểm soát tức là bị máy móc kiểm soát.

Để vận hành một cỗ máy, người ta phải vận hành như một cỗ máy.

Khi sử dụng máy để làm những điều chúng ta không thể làm, chúng
ta thấy rằng chúng ta phải làm những điều máy làm.

Tất nhiên, máy móc không biến chúng ta thành máy móc khi

chúng ta vận hành chúng; chúng ta tự biến bản thân thành máy móc
để vận hành chúng. Máy móc không ăn cắp tính tự phát khỏi chúng
ta; chúng ta tự đặt nó ra ngoài chúng ta, chúng ta phủ nhận tính
nguyên bản của chúng ta. Không có phong cách trong việc vận hành
một cỗ máy. Máy càng hiệu quả thì nó càng giới hạn hoặc hấp thụ sự
độc đáo của chúng ta vào trong việc vận hành.

Quả thật, chúng ta đã nghĩ rằng phong cách vận hành không hề

thuộc về người vận hành, mà có sẵn trong máy. Những nhà quảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.