TRÒ CHƠI HỮU HẠN VÀ VÔ HẠN - Trang 27

Khi một người được biết đến chỉ bằng tên, sự chú ý của người

khác nằm ở một tương lai rộng mở. Chúng ta chỉ đơn giản là không
thể biết phải kỳ vọng cái gì. Bất cứ khi nào chúng ta gọi người khác
bằng tên, chúng ta lờ đi mọi kịch bản, và mở ra khả năng rằng
mối quan hệ của chúng ta sẽ trở nên mang tính tương hỗ một cách
sâu sắc. Việc hiện tại tôi không thể dự đoán tương lai của bạn chính
xác là những điều khiến tương lai của tôi trở nên không thể đoán
trước. Tương lai của chúng ta liên quan đến nhau. Điều làm nên
tương lai của bạn và của tôi, làm nên tương lai của chúng ta. Chúng ta
chuẩn bị cho nhau để đón nhận sự bất ngờ.

Danh hiệu là trừu tượng; tên luôn luôn cụ thể.

Có thể có trường hợp khi người ta được xác định một cách riêng

biệt như là kẻ chiến thắng, tên của họ có thể có sức mạnh của danh
hiệu. Đôi khi chúng ta hành động để “làm sạch tên của chúng ta,”
hoặc để bảo vệ “thanh danh gia đình của chúng ta.” Tên thậm chí có
thể trở thành danh hiệu theo cách chính thống, như “Caesar,” hoặc
“Napoleon,” hoặc “tên của Chúa Jesus mà đứng trên mọi cái tên”
(Paul). Khi Jesus được coi là một danh hiệu thay vì một cái tên, ngài
trở thành một vai mang tính sân khấu được trừu tượng hóa, một
người mà chúng ta không thể chia sẻ tương lai cùng, thay vì một
người chơi bậc thầy mà chúng ta sống trong tương lai của người đó
theo một cách đã được lên kịch bản, hay được quyết định, cho chúng
ta.

26.

Danh hiệu, khi đó, chỉ về quá khứ. Chúng có nguồn gốc trong

một quá khứ không thể lặp lại.

Danh hiệu mang tính sân khấu. Mỗi danh hiệu có một dạng nghi

thức cụ thể về cách xưng hô và hành vi. Các danh hiệu như Đội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.