TRÒ CHƠI HỮU HẠN VÀ VÔ HẠN - Trang 28

trưởng, Ông, Bà, Ngài, Giáo sư, Đồng chí, Cha, Thứ trưởng, báo hiệu
không chỉ một cách xưng hô với sự tôn kính hoặc kính trọng phù hợp,
mà còn nội dung xưng hô (chỉ những người nhất định mới được nói
chuyện với Đô đốc Hạm đội, Crưởng lý, hoặc Mẹ Bề trên) và cách
cư xử khi xưng hô (bắt tay, quỳ gối, phủ phục, cúi đầu, hay đứng
im không nói gì).

Cách và nội dung xưng hô, cũng như cách cư xử khi xưng hô là

những sự nhận biết về các khu vực trong đó những người có danh
hiệu không còn cạnh tranh nữa. Có những cách chính xác trong đó
một người có thể không còn cạnh tranh với Dalai Lama hay Nhà vô
địch quyền anh hạng nặng thế giới nữa. Không có hành động khả
thi nào mà nhờ đó một người có thể lấy đi của họ các danh hiệu
trong quá khứ. Do chúng ta nhận ra các danh hiệu của họ, chúng ta
rút khỏi bất kỳ cuộc thi nào với họ trong những lĩnh vực đó.

27.

Có danh hiệu là có sức mạnh. Những người xung quanh họ được

kỳ vọng là sẽ nhún nhường, rút lại sự phản đối, và tuân theo ý
muốn của họ – trong khuvực đã giành được danh hiệu.

Việc thực hiện sức mạnh luôn luôn hàm ý rằng sẽ có sự chống

sự. Sức mạnh không bao giờ rõ ràng cho đến khi có từ hai yếu tố
đối lập trở lên. Yếu tố nào có khả năng dịch chuyển yếu tố khác
là yếu tố mạnh hơn. Nếu không có ai khác từng nỗ lực trở thành
một Boddhisattva hoặc nhà vô địch quay gậy của bang Indiana thì
những danh hiệu này sẽ trở nên không còn sức mạnh –không ai
chiều theo họ.

Việc thực hiện sức mạnh cũng hàm ý về một sân chơi khép kín và

những đơn vị thời gian hữu hạn. Sức mạnh của tôi được quyết định
bởi mức độ chống cự tôi có thể chuyển đổi trong những giới hạn thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.