TRÒ CHƠI HỮU HẠN VÀ VÔ HẠN - Trang 47

Tuy nhiên, một tên trộm không có ý định ăn cắp danh hiệu. Một

tên trộm không muốn lấy những gì thuộc về người khác. Một tên
trộm không cạnh tranh với tôi để lấy các đồ vật mà tôi có các danh
hiệu đi kèm, mà để lấy các danh hiệu đi kèm với với các đồ vật đó.
Tên trộm định thắng các danh hiệu vì tin rằng những thứ mà tôi
nói là có danh hiệu đi kèm không thuộc về ai cả và ở đó để người ta
lấy. “Nếu mày không lấy khăn tay và đồng hồ,” Artful Dodger
giải thích với Oliver, “thằng khác sẽ lấy; tất cả những gã mất đồ
sẽ nghèo đi, mày cũng sẽ nghèo đi, và chẳng ai giàu lên cả, dù chỉ là
nửa xu, ngoài những thằng lấy được chúng – trong khi mày đã có
quyền đối với chúng không khác gì những thằng đó.”

37.

Một lý do cho sự cần thiết của một xã hội là vai trò của chúng

trong việc gán danh hiệu cho các tài sản và tạo tính hiệu lực cho việc
này.“Do đó, cái kết vĩ đại và trọng yếu của những con người đoàn
kết tạo nên sự thịnh vượng chung và đặt mình dưới sự kiểm soát của
chính phủ là sự bảo toàn tài sản của họ; điều mà trong trạng thái tự
nhiên, có nhiều thứ muốn có” (Locke).

Khi chúng ta hỏi chính xác cách mà một xã hội sẽ làm để việc bảo

toàn tài sản cho công dân của nó, chúng ta có thể kỳ vọng câu trả lời
rằng nó sẽ sử dụng vũ lực. Câu trả lời này tạo ra một thế tiến thoái
lưỡng nan. Mặc dù đúng là có nhiều cách dùng vũ lực để giới hạn
một tên trộm nhưng cũng đúng là không có vũ lực nào có thể khiến
Artful Dodger thật sự thừa nhận danh hiệu của một quý ông đối với
chiến khăn tay trong túi của ông ta. Trừ phi khi tên lưu manh trẻ
tuổi này tình nguyện bị thuyết phục phải kính trọng danh hiệu đó,
nếu không, hắn sẽ vẫn là một tên trộm. Mở rộng ra, quan sát này
có thể áp dụng với toàn xã hội. Không có một mẫu trao danh hiệu
hiệu quả nào trong một xã hội thiếu sự tự nguyện nhất trí của tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.