TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1214

Đôi mắt màu lục của Lôi Dận khép hờ, thân mình cao lớn cường tráng

giữ cô thật chặt trong lòng, cẩn thận tránh đi vết thương của cô, lại không
cho cô cách đào thoát nào. Hắn phong tình nhấm nháp sự dịu dàng cùng
thơm ngọt kia, trong hơi thở truyền tới từng đợt hương thoang thoảng để
lòng dạ hắn chợt mênh mông. Hắn phát hiện bản thân ngày càng không thể
tách rời khỏi mùi hương thanh nhã này được nữa.

Đây là một nụ hôn kịch liệt mà bức thiết…

Đôi môi cả hai tiếp xúc với nhau, đầu lưỡi của người đàn ông khẩn cấp

xâm nhập, quấn chặt lấy cái lưỡi thơm tho của cô gái, gắt gao quấn quýt,
không muốn có một chút chia lìa. Cô vốn còn muốn kháng cự, nhưng trong
lúc dây dưa như vậy lại cảm nhận được một sự thống khổ thật sâu khó có
thể hiểu được, còn có sự chờ đợi rất lâu mà gần như trở nên điên cuồng.
Nỗi nhớ mong này, khiến trong lòng cô đột nhiên đau xót.

Bàn tay to lớn đặt sau lưng cô có sức mạnh như thế, thân thể hai người

không có một khe hở nào, phảng phất thấy như thể hắn hận không thể để cô
nhập vào trong người mình.

“Ưm..."

Nụ hôn cùng cái ôm của Lôi Dận khiến cô dường như không thở được,

trong đầu trống rỗng, chỉ có thể để thoát ra âm thanh kháng nghị nho nhỏ.

Thấy cô không được khỏe, người đàn ông kia mới lưu luyến rời đi, rồi

hắn lại nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô bằng đôi mắt nóng rẫy. Toàn thân cô
hoàn toàn mất hết sức lực, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn chăm chằm vào
gương mặt anh tuấn quen thuộc này.

Vì sao khi nhìn hắn, ngực cô sẽ có nỗi đau rất riêng như bị lăng trì?

“Khê nhi…” Lôi Dận gọi nhẹ, từng chữ đều khiến cho người ta vì đau

đớn mà run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.