TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1258

“Tôi hẳn nên chúc mừng Lôi tiên sinh đã bắt đầu có một chút tình

cảm?” Ngữ khí Phí Dạ trầm thấp.

Vẻ mệt mỏi trong đáy mắt Lôi Dận đã tan đi không thấy, lại có ý cười

nhàn nhạt. Ý cười này tựa hồ từ đáy lòng, nhưng giọng nói cũng rất lạnh
nhạt, “Nếu đây là ý châm chọc của cậu, tôi cũng vui vẻ nhận.” Nói xong,
hắn uống một hơi cạn tách.

Phí Dạ cười cười, cũng uống một cạn một hơi.

Có đôi khi, sự biểu đạt của đàn ông chỉ cần một câu như thế này, hoặc là

một động tác như thể lơ đãng. Chỉ đơn giản như vậy thôi! "Italy thuộc về
phạm vi thế lực của cậu, chuyện của tổ chức, cậu tất nhiên phải có một
ngày nắm toàn cục trong tay.” Thật lâu sau đó, Lôi Dận mới nói tiếp.

Bàn tay cầm tách của Phí Dạ có chút giật mình, hắn kinh ngạc nhìn về

phía Lôi Dận...

“Lôi tiên sinh, ngài?”

“Yên tâm, tôi không tính về nghỉ ngơi sớm đến như vậy, không nên

khẩn trương.” Thân mình Lôi Dận rướn về phía trước, bàn tay to lớn vỗ lên
đầu vai hắn. “Mấy ngày gần đây vất vả, đêm nay nghỉ ngơi cho tốt!”

Đôi mày Phí Dạ theo bản năng nhíu lại, hắn không rõ ý của Lôi tiên

sinh. Theo như hắn biết, Lôi Dận, người này cho tới bây giờ không nói điều
vô nghĩa, mỗi lời mỗi câu đều có mục đích, có ý đồ!

“Lôi tiên sinh, tội tự nhận mình không đủ năng lực để ngồi lên vị trí của

ngài. Tôi tình nguyện đi bên cạnh ngài!”

“Phí Dạ, con người đến một lúc nào đó phải học cách độc lập.” Lôi Dận

như đăm chiêu nhìn cơn mưa đêm ngoài cửa sổ, vẻ mặt cao thâm khó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.