TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1378

Bạc Tuyết bảo, vẫn là khung cảnh tuyết trắng xinh đẹp như trước, được

bao phủ trong màn mưa bụi, xinh đẹp trong không gian mờ ảo mông lung.

Những giọt mưa rơi xuống, lộp độp va vào cửa sổ sát đất. Dần dần,

phong cảnh ngoài cửa sổ đều ướt đẫm nước lạnh.

Phía trước cửa sổ, Mạch Khê ngồi trên xe lăn, lẳng lặng nhìn chăm chú

vào thế giới bên ngoài lớp thủy tinh. Trong phòng khách rộng lớn sang
trọng như trong hoàng cung yên tĩnh không một tiếng động. Trên bầu trời
âm u, một tia sáng cũng không có. Bên trong tòa thành là ánh đèn tường dịu
hòa. Cửa sổ sát đất cao lớn vài chục mét được nước mưa cọ rửa, từng dòng
nước chảy dọc theo lớp kính dày. Giờ khắc này, bóng dáng của Mạch Khê
càng thêm bé bỏng, dường như lúc nào cũng có thể bị màn mưa này nuốt
lấy…

Trên cầu thang, ánh đèn tường chiếu lên thân hình cao lớn ưng nhã của

Lôi Dận. Thấy cảnh tượng trước mắt, bước chân hắn ngừng lại, hắn lẳng
lặng nhìn chăm chú bóng dáng bé nhỏ nơi xa kia, sau đó, mới chậm rãi
xuống lầu.

Một chiếc áo khoác dài choàng lên vai của Mạch Khê. Mùi xạ hương

dịu nhẹ quen thuộc vây lấy. Ánh mắt đương nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ của
Mạch Khê hơi hơi chấn động một chút, nhưng cô không có quay đầu lại,
đôi mắt vẫn giữ sự bình tĩnh lạnh nhạt.

Ngoài cửa sổ, bầu trời âm u. Đáng lẽ giờ khắc này hẳn là cảnh mặt trời

lặn, nhưng màn mưa đã thay thế nó.

Trên lớp thủy tinh phản chiếu bóng dáng cao lớn của người đàn ông.

Chỉ riêng thân hình chuẩn xác hoàn mỹ của hắn đã đủ để phụ nữ phải sinh
ra lòng yêu mến không thôi. Và một khi đã hưởng thụ mùi hương của hắn,
sẽ không thể nào quên được…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.