TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1379

Đôi mắt Mạch Khê nhắm chặt lại. Ngay sau đó, cô chỉ cảm thấy bàn tay

rộng lớn của hắn nắm trên xe lăn, chậm rãi xoay cả người cô về phía
mình...

“Rầm rầm..." Phía sau, một tia chớp lóe lên. Ánh sáng chói lòa chiếu rõ

trên từng góc cạnh gương mặt cao quý của hắn, ngay cả đôi mắt cũng lộ ra
một sự đau đớn nghẹn thở, như là một đáy biển sâu nhất không thể nắm bắt
được điều gì. Người khác chỉ cần liếc mắt một cái dường như cũng có thể
bị giam hãm bên trong đó, rốt cuộc cũng không có cách nào kiềm chế
được!

Theo bản năng, Mạch Khê khẽ run, không phải là vì tia chớp phía sau,

mà chính là vì đôi mắt quá mức sâu thẳm đương nhìn mình chăm chú…

Ngón tay run run rất nhanh đã được vây bọc trong bàn tay của Lôi Dận.

Độ ấm trong lòng bàn tay hắn chậm rãi rót vào lòng cô.

Mạch Khê muốn rút tay về, nhưng hắn cầm rất chặt, cô lại chỉ có thể để

yên cho hắn nắm.

“Nếu thực sự muốn rời khỏi tôi, cuộc sống của em sẽ như thế nào? Em

chỉ là một đứa trẻ…” Lôi Dận đã mở miệng. Hắn cúi đầu, giọng nói khàn
khàn như một tảng đá nặng rơi thẳng xuống lòng Mạch Khê. Đau, đau
quá…

Cô cụp mắt xuống, che khuất đi sự thê lương hiện lên quá đỗi rõ ràng

bên trong, như một chiếc lá rơi rụng xuống giếng cạn, nhẹ nhàng như
vậy…

“Nếu không rời khỏi mới là một sai lầm. Tôi, thực sự đã trưởng

thành…”

Là đang quan tâm cô, hay vẫn là... thói quen chiếm hữu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.