TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1713

hắn đều có thể cảm nhận được mùi hương quen thuộc của cô, lại gần gũi
đến như thế…

“Khê nhi, em phải biết rằng cha của em có thể chống đỡ được cho tới

ngày hôm nay là vì gặp em. Hãy để cho ông ấy nhẹ nhàng ra đi, ít nhất,
trong những ngày gần đây cho ông ấy cảm nhận được hạnh phúc gia đình.
Nếu em bi thương đến như vậy, Đàm Đồng đi sẽ không an tâm.”

Cô gái nhỏ lọt thỏm trong vòng ôm của hắn nhẹ nhàng gật đầu. Cô

không hề lên tiếng, nhưng không khó để Lôi Dận cảm thấy áo mình đã ướt
một mảng lớn. Lòng càng thêm đau, hắn không nói điều gì nữa, chỉ ôm lấy
cô thật chặt, thật chặt…

Một lúc lâu sau đó, cảm xúc của Mạch Khê mới chậm rãi bình ổn hơn

một chút, thấy ngực hắn ướt một mảng lớn, nét bi thương trên gương mặt bị
vẻ áy náy thay thế. Cô vẫn luôn mâu thuẫn như vậy, lại lộ ra một chút dè
dặt cẩn trọng, như là một viên thủy tinh xinh đẹp khiến người ta trìu mến.

Thấy ánh mắt Mạch Khê dừng trước ngực mình, Lôi Dận hơi hơi nhếch

môi, đưa tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô, “Quỷ khóc nhè, để anh thay áo
sơmi.”

Giọng nói của hắn lại yêu chiều đến như vậy, như đang dung túng một

đứa trẻ con đang ầm ĩ lên, tùy ý xong lại chỉ ôn nhuận cười, chỉ đơn giản
như thế nhìn cô trẻ con một chút. Mọi thứ đều tự nhiên, hết sức tự nhiên
như mọi thứ hẳn là phải xảy ra như thế…

Lôi Dận đứng dậy, bóng dáng cao lớn của hắn dưới ánh đèn càng thêm

nổi bật, càng thêm ưng nhã, càng thêm vững vàng. Cái bóng lớn đổ xuống,
gần như bao bọc lấy thân hình nhỏ nhắn của Mạch Khê ở bên trong, hệt
như một vòng bảo vệ đầy an toàn, yên lặng giữ gìn cô từng chút một. Mạch
Khê chỉ cần co mình như một chú ốc sên tránh vào bên trong, hắn sẽ vì cô
mà chắn mưa che gió, để cô không bị thương tổn nữa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.