TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1714

Lơ đãng nhớ tới lời cha vừa nói, hắn là lạnh lùng như thế, là kiên cường

như thế. Thì ra hết thảy chỉ là sự ngụy trang của hắn để che giấu đi nội tâm
yếu ớt mà người ngoài vẫn thường cho rằng đó là lạnh lùng, đó là tàn nhẫn,
đó là không có tính người…

Nhìn bóng dáng Lôi Dận, giờ khắc này Mạch Khê đột nhiên có thể cảm

nhận được cảm giác của hắn khi nhìn thấy cha và mẹ ở cạnh nhau lúc ấy!
Đó là một loại cảm giác bị người khác phản bội, đã khiến tâm hắn hằn một
vết thương quá lớn. Hắn vốn tưởng người phụ nữ ấy sẽ làm bạn với mình,
không ngờ người đó lại bên cạnh một người đàn ông khác! Nhưng, cuối
cùng, hắn lại buông tha cha cô, đơn giản là vì vợ con ông đau khổ mà cầu
xin…

Nghĩ đến đây, trong lòng Mạch Khê chợt tràn ra một tình cảm khó tả,

như là đau lòng, như là thương tiếc. Bóng dáng kia nhìn qua là cao lớn, là
rắn chắc, là mạnh mẽ đến như vậy, giờ khắc này lại khiến cô đau đớn
không thôi.

Cô chưa từng vì hắn mà làm điều gì, mà hắn, thì sao? So với cô, hắn

dường như phải trả giá rất nhiều, rất nhiều…

Những ngày gần đây, hắn đều nhẹ nhàng mà cười, rồi cưng chiều, rồi

dung túng…Thậm chí vì cô, hắn lại một lần nữa đối mặt với quá khứ đau
khổ…

Mạch Khê không giữ mình được, tiến lên vài bước. Ngay sau đó, cô như

bị ma xui quỷ khiến vươn hai cánh tay, từ phía sau hắn nhẹ nhàng ôm lấy
thắt lưng hắn, tựa mặt vào đó, rõ ràng cảm nhận được sự kiên cường, mạnh
mẽ nhưng cũng có điều gì đó…thực yếu ớt.

Phía sau đột nhiên truyền đến cảm giác mềm mại khiến Lôi Dận đột

nhiên dừng bước, đứng nguyên tại chỗ mà giật mình kinh ngạc một lúc lâu,
sau đó rốt cuộc hắn mới có chút phản ứng. Ánh mắt thâm trầm ánh lên một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.