TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1716

“Không cần nói điều gì cả, ôm chặt tôi, được không?”

Giọng nói của cô gái nhỏ hoàn toàn hòa tan suy nghĩ của Lôi Dận. Ngay

sau đó, hắn ôm thân thể xinh đẹp kia sát vào lòng, như là giữ gìn một vật
báu quý giá nhất trên thế gian. Đôi môi mỏng ôn nhuận chậm rãi hạ xuống,
giữa những sợi tóc mềm của Mạch Khê, ở bên tai cô nhẹ nhàng ma sát, lưu
lại hơi thở chỉ thuộc về riêng hắn…

“Khê nhi, nha đầu đơn thuần này, em sẽ khiến anh…” Lôi Dận cúi đầu,

từng lời từng chữ nhẹ nhàng rơi xuống lòng cô.

Mạch Khê hơi hơi nghiêng đầu, tùy ý để đôi môi ấm áp của người đàn

ông kia dừng trên gò má cô, phía cổ. Cảm giác tê dạ mãnh liệt chợt kích
thích lòng Mạch Khê, khiến cô không khỏi nhẹ nhàng rụt lui về phía sau
một chút.

“Khê nhi…” Lôi Dận thấy Mạch Khê trốn tránh, hiểu lầm rằng cô

không thích, cưỡng chế lửa tình đốt người vừa mới bị cô châm lên. Giọng
nói vẫn luôn trầm thấp ổn định, giờ đây lại có chút khàn khàn, hô hấp cũng
trở nên dồn dập hơn không ít, bàn tay to lớn khẽ vuốt vuốt mái tóc Mạch
Khê, “Ngày hôm nay em quá mệt rồi, đêm nay phải nghỉ ngơi cho tốt.”

Có trời mới biết là hắn muốn kéo cô lên giường cỡ nào, điên cuồng mà

muốn cô. Nhưng là, khi cô giống như một con thỏ nhỏ bị hoảng sợ chui vào
lòng hắn như thế này, tâm hắn lại không đành lòng. Khê nhi bé bỏng như
vậy, giống như một đóa hoa nho nhỏ khiến người ta đau lòng, hắn thực
không có cách nào bắt buộc cô, hay sử dụng những phương thức ép buộc
để chạm vào cô.

Mạch Khê cắn cắn môi, gần như muốn cắn đứt cả cánh môi vậy. Cô

nhìn vào đôi đồng tử màu xanh đã ôn hòa hơn trước, lại giống như ngượng
ngùng, nhưng không hề nghe lời hắn nói, ngoan ngoãn đi ngủ, mà lại một
lần nữa chủ động dịch người ra. Lần này, cô lại không trẻ con ôm lấy cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.