TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1718

“Anh…” Mạch Khê rốt cuộc cũng mở miệng, giọng nói mềm nhẹ, “Có

thể trả lời tôi một vấn đề được hay không, không được lừa gạt tôi.”

Lôi Dận nâng tay, thương tiếc khe khẽ vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của

cô, “Được, em cứ hỏi.”

Một tiếng than nhẹ tràn ra từ cánh môi mềm mại. Đôi mắt cô nhìn thẳng

vào đồng tử xanh sâu như biển rộng, cô hạ quyết tâm hỏi, “Anh có từng
nghĩ rằng…sẽ cưới mẹ tôi làm vợ không?”

Ngón tay đương chạm vào một bên má cô chợt ngừng lại, hơi thở ấm áp

nặng nề hơn, ngay cả đôi mắt kia cũng trầm xuống. Một lúc lâu sau, hắn
mới trả lời, “Có nghĩ tới!”

Lần này, đến phiên Mạch Khê sửng sốt, đôi môi anh đào mềm mại hơi

hơi hé mở, đáy mắt cũng tràn lên nỗi khiếp sợ cùng khó hiểu vô cùng. Theo
bản năng, cô khó khăn hỏi ra một câu tiếp theo. “Vì sao?”

Kỳ thực cô cũng không biết làm sao có thể hỏi ra một câu hỏi như vậy,

một câu “Vì sao?” này hàm nghĩa rất nhiều, trong đó có thể lý giải thành...
anh tại sao lại muốn cưới mẹ tôi? Hoặc lại có thể hiểu được rằng... vậy tại
sao anh không cưới bà ấy?

Cô không ngờ, đây cũng là vấn đề sáng nay Lôi Dận nghĩ tới, đáy mắt

thâm trầm cũng ánh lên một tia nghi hoặc, lại bị Mạch Khê chuẩn xác nắm
giữ được.

Không khí yên tĩnh một lúc lâu sau, giọng nói trầm thấp của hắn mới

vang lên, “Bởi vì Bạc Tuyết hy vọng như vậy, Bạc Tuyết nói chỉ có như
vậy mới cạnh nhau mãi mãi được.”

Mạch Khê nghẹn lại, không thể hít thở tiếp được. Cô đưa bàn tay che

ngực lại, từ nơi đó đang truyền đến từng đợt co thắt đau đớn! Thì ra, giống
như cha cô đã nói, mẹ của cô đúng là đã rất yêu người đàn ông trước mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.