TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1737

cơ hội trốn tránh nào nữa, giọng nói hắn đột nhiên cao lên, mang theo sự
kiên quyết hết sức rõ ràng.

Sự nghiêm túc của hắn khiến Mạch Khê kinh sợ, đôi môi run run, tròng

mắt lưu ly đã long lanh hơi nước, lại chỉ có thể bất động, không hề chớp
mắt đón nhận ánh mắt của hắn. Đôi mắt đó, mạnh mẽ như vậy, thần thái
kiên quyết như vậy, cô không thể rời khỏi được.

Những đường nét anh tuấn cương nghị của người đàn ông kia sau khi

nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ đầy bất an của cô gái nhỏ chợt mềm mại hơn.
Hắn đưa tay lau đi mồ hôi rịn trên trán, trên vai cô, ảo não khi phát hiện, vì
lúc nãy mình siết vai cô quá nhanh mà để lại những dấu hồng nhàn nhạt. Sự
nghiêm túc trong đáy mắt cũng hóa thành dịu dàng, con sóng tình cảm nơi
đáy lòng cũng không còn có cách nào giữ lại được. Thật nghiêm cẩn, thật
nghiêm cẩn, hắn nhìn cô nói...

“Khê nhi, anh yêu em. Đây là sự thật không có cách nào thay đổi

được!”

Tâm tư vốn đang bất an lại bị một tảng đá lớn đập mạnh xuống, khiến

Mạch Khê trong một thoảng không thể hít thở được! Nhìn tình cảm sâu
nặng không hề che giấu, và cũng không có cách nào che giấu trong đôi mắt
hắn, cô cũng có thể đoán được chuyện sắp xảy ra. Nhưng là, cô thật sự
không nghĩ tới việc hắn sẽ trực tiếp đến thế, lớn mật nói ra những lời thế
này.

Cô hoàn toàn không có sự chuẩn bị tâm lý!

Bởi vì hắn nói là... yêu cô? Cho tới bây giờ, người đàn ông không hiểu

yêu là thế nào làm sao có thể nói ra những lời này? Trong nhất thời, tâm
Mạch Khê trở nên hỗn loạn, rối như tơ vò, cô không thể nghĩ suy được gì,
cũng không thể nhìn thấy gì rõ ràng…

Không sai, giống một đứa trẻ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.