TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 2342

Ngôi nhà này cũng khá giống ngôi nhà Mạch Khê từng ở. Kiến trúc gỗ

độc một màu trắng. Hẳn là mọi người đều thích ở giữa cánh đồng hoa phải
có khoảng không gian cực lớn, nhưng chỉ có căn nhà màu trắng là nhỏ
xinh. Căn nhà này có hai tầng, tấm rèm tím hợp làm một cùng với sắc tím
của cánh đồng hoa. Căn nhà lọt thỏm trong một trang trại khá lớn. Hàng
gạch trắng dọc đường đi cũng thật tinh tế. Xung quanh đó còn đặt vài chiếc
ghế trắng, trên ghế là con mèo nhỏ nằm ngủ ngon lành. Thấy có người vào,
mèo con chỉ kêu vài tiếng rồi lại uể oải đi vào giấc ngủ say sưa.

Mới đầu chiều, cảnh tượng như vậy cũng khiến Phí Dạ cảm thấy thoải

mái.

Cửa sổ mở rộng truyền ra tiếng bản nhạc Jazz du dương, nghe kỹ thì

mới phát hiện ra là bài hát Les Champs Elysees của nhạc sĩ nổi tiếng người
Pháp Clementine. Ở Provence, vào một buổi chiều như thế này mà lại nghe
ca khúc này thì hương vị cuộc sống càng thêm yên ả.

Trong lúc nhất thời, Phí Dạ có vẻ ngơ ngẩn, cho đến khi cơn gió nhẹ

thổi qua, làn gió man mát từ đỉnh núi tràn xuống ít nhiều phá đi sự hưởng
thụ của hắn dưới ánh mặt trời.

Chắc hẳn là trong phòng có người, vì chẳng những hắn nghe được tiếng

nhạc mà nhìn lên cửa sổ còn thấy một đôi bàn chân!

Phí Dạ không nhịn cười nổi. Đã bao lâu rồi hắn không có những khoảnh

khắc nhẹ nhàng như vậy?

Có điều——

Hắn hơi nghiêng đầu. Ánh nắng chiếu lên đôi chân kia, nói thật, nhìn

hai bàn chân này đúng như của trẻ con. Làn da non mịn, trắng hồng càng
đẹp hơn dưới ánh nắng, ngón chân thon nhỏ, chỉ có thể dùng từ “tuyệt đẹp”
để miêu tả, lại còn đang ngoáy ngoáy theo điệu nhạc. Không khó để nhìn ra
chủ nhân của nó nhàn nhã đến mức nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.