Nhưng mà ngay tại phòng khách quý, cô nhìn thấy bộ mặt âm u của cha
nuôi cùng khí thế bức người của hắn thì cô rốt cục cảm giác có điểm không
bình thường. Tại sao một ca khúc khuyết danh nhạc sĩ mà Bạc Cơ vô tình
tìm được trên mạng lại khiến cho cha nuôi chú ý đến vậy?
Nghĩ đi nghĩ lại, cô lại càng phát hiện điểm bất thường trong đó. Bạc Cơ
là người mẫu nổi tiếng, sao lại có thời gian rảnh mà lên mạng tìm bài hát.
Chỉ còn một trường hợp là ca khúc này đã sớm được Bạc Cơ tìm thấy, chỉ
là chờ thời cơ chín muồi mới đem ra để lợi dụng thôi.
Bạc Cơ hơi tránh đi ánh mắt dò xét của Mạch Khê, cười nhẹ, “Đối với
cha nuôi của em, chị chỉ dám ngưỡng mộ thôi, đâu dám dò xem tâm tư anh
ấy. Anh ấy là người đàn ông cao cao tại thượng, chỉ một cái chớp mắt cũng
khiến phụ nữ cam tâm tình nguyện mà trầm luân. Nhưng chị vĩnh viễn cũng
không tiến được vào thế giới của anh ấy.”
Mạch Khê thấy vậy, trong lòng như bị một cây roi xẹt qua. Cô không
nói gì nữa, cũng không hỏi cô ấy vì sao lợi dụng ca khúc này để gây
chuyện. Phụ nữ trên đời này dường như đều giống nhau, đó là trong tình
yêu luôn dùng cách tốt nhất để người đàn ông chú ý đến.
Đáng tiếc!
Cô than nhẹ một tiếng, đặt tách cà phê xuống, đôi mắt dần lấy lại vẻ
trầm tĩnh.
-___________________
Bóng đêm phủ xuống, làn sương mỏng cùng áng mây mờ vờn quanh
ngôi biệt thự xa hoa ở lưng chừng núi. Diện tích biệt thự rất lớn, không khó
để nhìn ra thân thế không bình thường của chủ nhân.
Ngôi biệt thự này là do Lôi Dận bỏ tiền ra xây dựng, nhưng trên giấy tờ
thì lại chỉ đứng tên một người - Bạc Cơ. Nói cách khác, đây là dinh cơ mà