TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 973

Dòng cảm xúc của Khâu Cát viện trưởng đột nhiên bị đánh gãy nên

trong lúc nhất thời ông không phản ứng lại, ngây ngẩn hồi lâu mới suy nghĩ
mà trả lời:

"Khoảng mười tám hay mười chín năm trước. Cũng đã lâu lắm rồi nên

tôi không nhớ rõ. Nhưng sau này tôi nghe nói Bạc Tuyết... đã chết." Nói tới
đây, ông cẩn thận nhìn thoáng qua Mạch Khê, trong lòng vẫn hơi cảm thấy
sợ.

Mạch Khê có vẻ hiểu rõ tâm trạng của ông ta. Hẳn là vì khuôn mặt của

cô! Cô đã từng được xem ảnh chụp của mẹ, tuy rằng không giống hoàn
toàn nhưng dáng người và đôi mắt thì rất giống. Nhưng vẫn phải nói người
giống hơn cả là Bạc Cơ – người mà cho đến nay Mạch Khê vẫn cảm thấy
rất thần bí.

Khâu Cát viện trưởng lại lặng lẽ dừng ánh mắt trên người Mạch Khê,

trong mắt phiếm có nét nghi hoặc. Cuối cùng ông vẫn không nhịn được mà
dè dặt hỏi, "Xin hỏi, vị tiểu thư này là...?"

"Cô ấy là ai không liên quan gì đến ông... "

"Cô ấy chính là... "

Lời nói của Phí Dạ còn chưa dứt thì Lôi Dận đã chặn ngang lời, lại bất

ngờ nói ra thân phận của Mạch Khê. Hắn gằn từng tiếng nói, "... là con gái
của Bạc Tuyết!"

Phí Dạ sửng sốt, vẫn còn chưa hiểu mục đích của Lôi Dận. Ngón tay

Mạch Khê khẽ run lên. Giọng nói của Lôi Dận lạnh như cái rét tháng chạp.
Lời tuyên bố như lưỡi kiếm hung hăng xuyên qua tâm Mạch Khê khiến
khuôn mặt nhỏ nhắn của cô càng trở nên tái nhợt...

Khâu Cát viện trưởng cũng sợ ngây người, kinh ngạc nhìn Mạch Khê,

mãi lâu vẫn không rời ánh mắt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.