TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 125

JON

Jon chầm chậm leo lên từng bậc cầu thang, cố không suy nghĩ tới việc

đây là lần cuối anh được đặt chân lên chúng. Bóng Ma lặng lẽ đi bên cạnh.
Ngoài trời, gió tuyết xoáy qua những cánh cổng, lùa vào sân ầm ĩ và hỗn
loạn, nhưng bên trong những bức tường đá dày dặn không khí khá ấm áp và
yên tĩnh. Quá yên tĩnh so với sở thích của Jon.

Cậu đứng tần ngần ở đầu cầu thang một lúc vì sợ. Bóng Ma dụi dụi đầu

vào tay cậu. Nhờ vậy mà cậu có thêm can đảm. Hít một hơi thật sâu, cậu
thẳng người bước vào phòng.

Phu nhân Stark đang ngay cạnh giường. Bà cứ ở đó suốt hai tuần trời,

bất kể ngày đêm. Bà chưa rời Bran một giây phút nào. Bà ăn ở đó, ngủ ở
đó, trên một chiếc giường nhỏ cứng ngắc. Nhưng người ta truyền tai nhau
rằng bà đâu chịu chợp mắt chút nào. Bà tự mình bón cho đứa con, bằng mật
ong, nước trộn với thảo dược để duy trì sự sống cho con trai. Và bà chưa rời
phòng lấy một lần nào. Vì thế Jon phải tránh xa ra.

Nhưng giờ thì không thể.

Cậu dừng ở cửa trong một lát, sợ không dám nói, sợ tới gần hơn. Cửa sổ

vẫn mớ. Bên dưới, con sói vẫn tru từng hồi. Bóng Ma nghe thấy và ngửng
đầu nghe ngóng.

Phu nhân Stark nhìn sang. Mất một lúc bà không nhận ra cậu. Cuối cùng,

bà chớp mắt. “Cậu làm gì ở đây?” bà hỏi bằng giọng đều đều và vô cảm tới
lạ lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.