TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 199

“Ồ, em thích cưỡi ngựa,” Sansa nói.

Joffrey liếc nhìn Quý Cô, đang theo sát họ. “Con sói của nàng chắc chắn

sẽ dọa lũ ngựa sợ, còn con chó của ta lại làm nàng sợ. Vậy chúng ta sẽ để
chúng lại và đi riêng. Nàng thấy sao?”

Sansa lưỡng lự. “Nếu chàng muốn,” cô bất an nói. “Em sẽ xích Quý Cô

lại.” Nhưng cô không hiểu lắm. “Em không biết chàng có chó...”

Joffrey cười lớn. “Thật ra, hắn là con chó của mẫu hậu. Bà muốn hắn

giám sát ta, và đó là điều hắn luôn làm.”

“Ý chàng là Chó Săn phải không?” Cô muốn tự đánh mình vì chậm hiểu.

Hoàng tử của cô không bao giờ yêu cô nếu cô ngốc nghếch. “Liệu để hắn
lại có an toàn không?”

Thái tử Joffrey có vẻ tức giận vì điều cô dám hỏi. “Đừng sợ tiểu thư. Ta

đã trưởng thành rồi, và ta không dùng kiếm gỗ giỏi như các anh nàng. Tất
cả những gì ta cần chỉ là cái này.” Ngài rút thanh kiếm cho cô xem; một
thanh trường kiếm được khéo léo gò lại cho hợp với một cậu bé mười hai
tuổi. Một thanh kiếm xanh dương tỏa sáng, hai lưỡi được rèn tại lâu đài, với
chuôi kiếm bọc da và đốc kiếm đầu sư tử. Sansa reo lên với vẻ ngưỡng mộ.
Joffrey có vẻ hài lòng. “Ta gọi nó là Răng Sư Tử,” cậu nói.

Và thế là họ bỏ con sói tuyết cùng tên cận vệ lại đằng sau, trong khi đi

về phía đông dọc theo bờ bắc dòng Trident chỉ với Răng Sư Tử.

Đó là một ngày tuyệt vời, một ngày kỳ diệu. Không khí ấm áp và ngào

ngạt hương hoa. Cây cối nơi đây mang nét đẹp nhẹ nhàng mà Sansa chưa
từng thấy ở phương bắc. Con ngựa của hoàng tử Joffrey màu nâu đỏ, uyển
chuyển như gió. Chàng ung dung cưỡi nó, nhanh tới mức Sansa phải dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.