TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 240

Jon lẳng lặng theo sau những người khác về kho vũ khí. Nhóm luyện tập

cùng cậu gồm gần hai mươi người, nhưng cậu không thể chơi với một ai.
Hầu hết đều là những người đã ở Đội Tuần Đêm một hai năm, nhưng khả
năng đấm đá không bằng một nửa Robb, dù mới mười bốn. Dareon nhanh
nhẹn nhưng sợ dính đòn. Pyp dùng kiếm như dùng dao găm, Jeren yếu ớt
như một bé gái, còn Grenn thì chậm chạp và vụng về. Những cú đánh của
Halder thường vô cùng hung bạo, nhưng hắn dễ bị đối phương lừa đòn.
Càng ở lâu với họ, cậu càng chán ghét họ.

Vào tới bên trong, Jon treo kiếm lên cái móc trên tường đá, lờ tịt những

người xung quanh. Cậu lần lượt tháo áo giáp, áo da, và áo len ướt sũng mồ
hôi. Than đỏ rực trong lò đặt ở hai bên căn phòng dài, nhưng Jon vẫn run
lẩy bẩy. Ở nơi này cái lạnh luôn vương vất bên cậu. Chỉ trong vài năm nữa
thôi cậu sẽ quên mất thế nào là ấm áp.

Khi cởi bộ đồ đen thô ráp vẫn mặc hàng ngày, cậu đột nhiên thấy kiệt

sức. Cậu ngồi trên ghế, những ngón tay lóng ngóng tháo áo choàng. Thật
lạnh, cậu nhớ tới những căn phòng ấm áp của Winterfell, nơi nước nóng
chạy trong tường tựa như máu chảy trong cơ thể. Ít khi người ta tìm được
sự ấm áp tại Hắc Thành; những bức tường ở đây luôn lạnh lẽo, con người
còn lạnh lẽo hơn.

Không ai từng nói cho cậu biết Đội Tuần Đêm lại giống thế này; không

ai trừ Tyrion Lannister. Gã lùn đã nói cho cậu biết sự thực trên đường lên
phương bắc, nhưng lúc đó thì đã quá muộn. Jon tự hỏi liệu cha có biết
Tường Thành thế nào không. Chắc chắn ông phải biết, cậu nghĩ; nhưng điều
đó còn làm cậu tổn thương hơn.

Kể cả chú cậu cũng bỏ rơi cậu tại nơi lạnh lẽo tận cùng thế giới này. Ở

nơi đây, người chú Benjen Stark vui vẻ đã trở thành một con người khác.
Chú là đội trưởng đội Biệt Kích, và ông dành cả ngày lẫn đêm cùng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.