TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 242

hình ảnh Ben Stark sẽ chết, máu thấm đỏ tuyết. Ý nghĩ đó khiến cậu phát
bệnh. Cậu đang trở thành cái gì đây?

Sau đó cậu tìm thấy Bóng Ma đang một mình trong phòng cậu, cuộn

mình vùi mặt trong bộ lông trắng dày dặn.

Nếu cậu phải ở một mình, cậu sẽ sống cô độc. Hắc Thành không có rừng

thiêng, chỉ có một điện thờ nhỏ và một thầy tu nát rượu, nhưng Jon tự thấy
mình không thể nào cầu khẩn bất cứ một vị thần nào, dù mới dù cũ. Nếu họ
có thật, cậu nghĩ, họ cũng độc ác và lạnh ngắt hệt như mùa đông.

Cậu nhớ những người anh em thực sự của mình: Rickon nhỏ bé, với đôi

mắt sáng lấp lánh khi đòi kẹo; Robb, đối thủ, người bạn thân nhất và người
đồng hành trung thành; Bran, cứng đầu và tọc mạch, luôn muốn đi theo và
cùng Jon và Robb làm bất cứ việc gì họ đang làm. Cậu nhớ những cô em
gái, kể cả Sansa, người chưa bao giờ gọi cậu bằng cái tên gì khác ngoài
“anh trai cùng cha khác mẹ của tôi” từ khi cô đủ lớn để hiểu con hoang là
gì. Và Arya... cậu nhớ cô bé còn hơn nhớ Robb, gầy gò nhỏ bé, với đầu gội
lúc nào cũng xước xát, với mái tóc rối bù và quần áo rách, rất hung dữ và
ngang ngạnh. Arya dường như chưa bao giờ thích nghi nổi, không hơn gì
cậu... nhưng cô bé luôn làm Jon mỉm cười. Cậu có thể đánh đổi mọi thứ để
có cô em bên cạnh, để vò rối mái tóc cô bé một lần nữa và nhìn cô em nhăn
mặt, biết trước mọi điều cậu muốn nói.

“Mày làm gẫy tay tao, thằng con hoang.”

Jon nhướng mắt về phía giọng nói cộc lốc kia. Grenn lù lù đứng đó, cổ

gân lên và mắt vằn đỏ, với ba người bạn đi cùng. Cậu biết Todder, thằng
nhóc lùn xủn xấu xí có giọng nói khó nghe. Những lính mới gọi cậu ta là
Toad. Jon nhớ, hai cậu kia đi cùng Yoren tới phương bắc, đó là những kẻ
hiếp dâm bị bắt ở đảo Fingers. Cậu đã quên mất tên họ. Cậu chẳng thèm nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.