TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 255

Jon chạy xuống cầu thang, với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt và lá thư

của Robb trên tay. “Em trai tôi sẽ sống,” cậu nói với đám lính gác đi qua.
Họ nhìn nhau. Cậu chạy về phòng sinh hoạt chung, nơi Tyrion Lannister
đang ăn nốt bữa. Cậu ôm lấy người đàn ông nhỏ thó đó, nhấc bổng ông ta
lên, và quay tròn trên không trung. “Bran sẽ sống!” cậu hò reo. Lannister có
vẻ giật mình. Jon đặt ông ta xuống và nhét lá thư vào tay ông ta. “Đây, ngài
đọc đi”.

Mọi người tụ tập xung quanh và tò mò nhìn cậu. Jon thấy Grenn cách đó

vài bước chân. Một băng gạc bằng len dày quấn quanh một bên tay hắn.
Hắn có vẻ căn thẳng và khó chịu, chẳng hề nguy hiểm chút nào. Jon tới chỗ
hắn. Grenn lùi lại và giữ tay lên. “Giờ tránh xa tao ra, đồ con hoang.”

Jon mỉm cười. “Tôi xin lỗi vì cổ tay anh. Robb từng tấn công tôi một lần

như vậy, nhưng bằng kiếm gỗ. Đau như trải qua bảy tầng địa ngục vậy,
nhưng vết thương của anh còn tệ hơn. Nghe này, nếu anh muốn, tôi sẽ bảo
anh cách tự vệ khỏi cú đó.”

Alliser Thorne đã nghe lỏm được. “Lãnh chúa Snow muốn chiếm chỗ

của tôi rồi.” Ông chế giễu. “Tôi thấy dạy sói tung hứng còn dễ hơn cậu
huấn luyện được con bò rừng này.”

“Vậy chúng ta cược xem, Ser Alliser,” Jon nói. “Tôi rất muốn xem Bóng

Ma tung hứng đó.”

Jon thấy Grenn nghẹn thở vì choáng. Tất cả đều im lặng.
Sau đó Tyrion Lannister bật cười ha hả. Ba anh em áo đen từ bàn bên đã

tới gần. Tiếng cười vang khắp những hàng ghế, kể cả những đầu bếp cũng
cười theo. Những con chim quẫy động trên xà nhà, và cuối cùng cả Grenn
cũng khùng khục cười.

Ser Alliser chưa bao giờ rời mắt khỏi Jon. Khi tiếng cười vang lên xung

quanh, mặt ông ta sa sầm lại, và tay cầm kiếm cuộn vào thành một cú đấm.
“Đây là một sai lầm trầm trọng đó, Lãnh chúa Snow,” giọng ông ta chát
chúa đầy thù địch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.