TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 466

Ned một phần muốn đuổi ông ta đi, nhưng sau đó nghĩ lại. Ông chưa

được tự do; cho tới lúc đó ông vẫn phải chơi cùng họ. “Tom, cho ngài ấy
vào.”

Lãnh chúa Petyr thong thả bước vào phòng như không có chuyện gì xảy

ra. Anh ta mặc áo chùng nhung xẻ tà màu kem- bạc, bên ngoài là áo choàng
lụa xám có thêu hình con cáo đen, và khuôn mặt thường trực nụ cười khẩy.

Ned lạnh lùng chào đón anh ta. “Tôi có thể hỏi mục đích của chuyến

viếng thăm này không, Lãnh chúa Baelish?”

“Tôi sẽ không làm ngài mất nhiều thời gian đâu, tôi đang trên đường đi

ăn tối cùng phu nhân Tanda. Bánh cá mút đá và lợn sữa quay. Bà ta định
mai mối tôi với con gái mình, vì thế bàn ăn đầy sự ngạc nhiên. Nếu người ta
nói đúng, tôi sắp sửa lấy một con heo nái, nhưng đừng nói với bà ta nhé.
Tôi rất thích bánh cá mút đá.”

“Đừng để tôi làm ngài mất thời gian dành cho mấy con lươn của ngài,

thưa lãnh chúa,” Ned lạnh lùng nói. “Lúc này, tôi không thể nghĩ ra một
người nào khác tôi không muốn gặp ngoài ngài.”

“Ồ, tôi chắc chắn nếu ngài để tâm trí vào, ngài sẽ nghĩ ra vài cái tên

khác. Varys chẳng hạn. Cersei. Hoặc Robert.

Bệ hạ là người giận ngài nhất. Bệ hạ đã nói về ngài rất lâu sau khi ngài

đi. Tôi nhớ rằng, những lời lẽ thóa mạ và xấc xược được nhắc tới thường
xuyên.”

Ned không thèm trả lời. Ông cũng không thèm mời ông khách kia ngồi,

nhưng Ngón út vẫn tự tìm cho mình một cái ghế. “Sau khi ngài rời đi, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.