TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 530

nước. Cậu không cảm thấy cái lạnh từ nước, nhưng có thể cảm nhận lưỡi
dao đang dí sát cổ mình. “Lùi lại,” hắn cảnh cáo, “không tao thề tao sẽ rạch
toang thanh quản thằng em mày ra.”

Robb ghìm cương ngựa và thở hổn hển. Trong mắt anh đã không còn sự

giận dữ, và anh hạ tay cầm kiếm xuống.

Trong giây lát, Bran nhìn thấy tất thảy. Mùa Hè đang tàn sát Hali, lôi

khúc ruột như con rắn xanh lục ra khỏi ổ bụng. Mắt mụ mở to trừng trừng.
Bran không biết mụ ta còn sống không nữa. Gã râu xám và một kẻ cầm rìu
nằm bất động, nhưng Osha đang quỳ gối, cố vươn lấy ngọn giáo. Gió Xám
chặn trước mặt ả, lông ướt sũng. “Gọi chúng lại!!” gã to con hét. “Cả hai
con, không thằng nhóc tàn tật này sẽ chết ngay lập tức!”

“Gió Xám, Mùa Hè, tới đây,” Robb nói.

Những con sói tuyết dừng lại, quay đầu. Gió Xám chạy về với Robb.

Mùa Hè đứng nguyên tại chỗ, mắt nhìn chăm chú vào Bran và gã đàn ông
bên cạnh cậu. Nó gầm gừ. Mõm nó ướt và đỏ ửng, nhưng đôi mắt cháy rực.

Osha chống giáo đứng dậy. Máu ứa ra trên bắp tay ở nơi Robb chém

phải. Bran có thể thấy mồ hôi đang nhỏ giọt trên khuôn mặt gã to con. Cậu
nhận ra Stiv cũng sợ hãi y như cậu. “Nhà Stark,” gã lẩm bẩm, “những kẻ
nhà Stark khát máu.” Hắn nói to lên. “Osha, giết lũ sói và cướp kiếm của
thằng kia.”

“Tự đi mà giết,” ả trả lời. “Tôi không tới gần mấy con quái vật đó đâu.”

Trong chốc lát Stiv không biết nói gì. Tay hắn run run; Bran cảm thấy

máu ứa ra ở nơi con dao kề vào cổ cậu. Cái mùi tanh tưởi của hắn chui vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.