TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 552

tôi nằm trong tay họ, chứ không phải dưới sự xét xử của loài người. Tôi
muốn được xử đấu.”

Những tiếng cười đột ngột làm rung chuyển Đại Sảnh Đường nhà Arryn.

Lãnh chúa Nestor khụt khịt mũi, Ser Willis cười khẩy, Ser Lyn Corbray
cười hô hố, và những người khác ngửa cổ cười sảng khoái tới mức nước
mắt chảy tràn má. Marillion vụng về đánh một nốt nhạc vui tươi trên cây
đàn hạc mới bằng những ngón tay bị gãy. Kể cả gió dường như cũng đang
rít lên nhạo báng khi luồn vào Cổng Trăng.

Đôi mắt xanh nước biển của Lysa Arryn có vẻ bối rối. Anh đã khiến bà

ta mất bình tĩnh. “Chắc chắn ngươi có quyền đó.” Một hiệp sĩ trẻ với hình
con rắn lục thêu trên áo khoác bước lên và quỳ một gối xuống. “Phu nhân,
mong bà cho phép tôi giành lại công lý cho người.”

“Danh dự này phải thuộc về ta,” Lãnh chúa già Hunter nói. “Vì tình yêu

tôi dành cho Lãnh chúa, mong bà hãy để tôi trả thù cho ngài ấy.”

“Cha tôi đã tận tụy phục vụ Lãnh chúa Jon với cương vị Đại Tổng quản

Thung Lũng,” Ser Albar Royce lên tiếng. “Hãy để tôi phục vụ cho con trai
người.”

“Thần thánh thường yêu quý nhưng người biết lẽ công bình,” Ser Lyn

Corbray nói, “nhưng thường đó lại là những tay kiếm giỏi nhất. Chúng ta
đều biết người đó là ai.” Ông ta khiêm tốn cười.

Cả tá người nhao nhao nói, không thể nghe ra ai với ai. Tyrion thấy

chùng lòng khi biết có nhiều kẻ muốn giết anh tới vậy. Có lẽ đây không
phải một kế hoạch khôn ngoan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.