TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 160

“Rồi. Bên dưới. Nhưng chúng ta không thể đi xa hơn được. Chiếc khung
lưới sắt chặn cả dưới này nữa. Những thanh sắt đan dày đến nỗi một đứa trẻ
cũng không thể lọt vào được.”

Không có câu trả lời mà chỉ có tiếng sột soạt vang lên. Rồi một ngọn lửa
bừng sáng giữa màn đêm.

Davos giơ một tay lên che mắt, và hơi thở của ông như nghẹn lại nơi cổ
họng. Melisandre đã vứt bỏ mũ trùm đầu và tấm áo choàng ngột ngạt. Bên
trong, cô ta không mặc gì cả, chiếc bụng bầu căng tròn và cặp vú căng cứng
nặng nề. Bụng cô ta phình ra đến mức tưởng chừng như sắp sửa nổ tung.
Các vị thần hãy bảo vệ chúng con,” ông lẩm bẩm, và nghe thấy tiếng cười
của Melisandre sâu trong cổ họng. Mắt cô ta nóng như than, và mồ hôi toát
ra trên da cô ta dường như tỏa ánh hào quang. Melisandre phát sáng.

Cô ta hổn hển ngồi sụp xuống và dạng hai chân. Máu chảy ra trên đùi cô ta,
một màu đen như mực. Tiếng thét của cô ta có thể là đau đớn, có thể là
hạnh phúc, hoặc là cả hai. Và Davos nhìn thấy đầu của đứa trẻ thò ra khỏi
cô ta. Hai cánh tay quằn quại, những ngón tay màu đen cuộn quanh đùi
Melisandre và đẩy mạnh, cho đến khi cái bóng chui ra hết và trở nên cao
lớn hơn cả Davos, cao chạm nóc hầm, và chót vót trên thuyền. Ông chỉ
được nhìn nó trong tích tắc trước khi cái bóng lẩn mất, chui qua những
thanh chắn của chiếc khung lưới sắt và lướt đi trên mặt nước. Nhưng như
vậy cũng đã đủ.

Ông biết cái bóng đó. Và biết ai là người tạo ra nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.