TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 184

Cho đến một ngày tại Myr, một người đã đến gánh xiếc của chúng tôi. Sau
buổi biểu diễn, hắn đề nghị với ông chủ sẽ mua tôi, và món hời quá lớn nên
ông chủ tôi không thể chối từ. Tôi đã rất hoảng sợ. Tôi sợ hắn sẽ sử dụng
tôi theo cách đàn ông sử dụng những cậu nhóc. Nhưng hóa ra cái hắn muốn
ở tôi là cậu nhỏ của tôi. Hắn cho tôi uống một thứ thuốc, nó khiến tôi không
còn sức để cử động hay để nói, nhưng cảm giác của tôi thì vẫn còn nguyên
vẹn. Với một lưỡi dao dài hình móc câu, hắn vừa cắt vừa cầu nguyện. Tôi
quan sát hắn vứt cậu nhỏ của tôi vào đống lửa. Ngọn lửa chuyển thành màu
xanh, và tôi nghe thấy một giọng nói trả lời tiếng gọi của hắn, mặc dù tôi
không hiểu họ nói gì.

Gã đàn ông đi mất khi đã xong việc với tôi. Khi đã giúp hắn hoàn thành
mục đích, tôi không còn tác dụng gì nữa, vì vậy hắn đuổi tôi đi. Khi tôi hỏi
hắn giờ tôi phải làm gì, hắn trả lời rằng tôi nên tự tử. Tuy nhiên, tôi đã cố
sống để chứng minh điều ngược lại. Tôi ăn xin, trộm cắp, và bán những
phần còn lại trên cơ thể. Tôi nhanh chóng trở thành một tên trộm cừ khôi ở
Myr, và khi lớn hơn một chút, tôi nhận ra rằng thông thường nội dung
những bức thư của một người còn giá trị hơn những gì trong ví ông ta.

Vậy mà tôi vẫn mơ về cái đêm đó, lãnh chúa ạ. Không phải vì tên phù thủy,
vì lưỡi dao của hắn, hay cảnh cậu nhỏ của tôi bị đốt và teo lại. Tôi mơ thấy
giọng nói đó. Giọng nói từ trong ngọn lửa. Đó là một vị thần, một con quỷ,
hay chỉ là trò bịp bợm của một pháp sư? Tôi không thể nói cho ngài, nhưng
tôi biết tất cả những mánh khóe đó. Tôi chỉ chắc chắn một điều rằng hắn đã
gọi, và giọng nói đó trả lời, và kể từ ngày đó, tôi rất ghét ma thuật và những
người sử dụng nó. Nếu Lãnh chúa Stannis là người như vậy thì tôi muốn
ông ta phải chết.”

Khi viên hoạn quan nói xong, họ cưỡi ngựa đi trong im lặng một hồi lâu.
Cuối cùng Tyrion lên tiếng, “Một câu chuyện đau lòng. Ta rất tiếc.”

Viên hoạn quan thở dài. “Ngài rất tiếc, nhưng ngài không tin tôi. Không,
ngài không cần phải thương hại đâu. Tôi bị cho uống thuốc và đau đớn,
nhưng chuyện đã xảy ra lâu lắm rồi, và ở tít tận bên kia biển hẹp. Việc tôi
mơ thấy giọng nói đó cũng đâu có gì kỳ lạ? Chính tôi cũng tự nhủ hàng
ngàn lần như vậy.”

“Ta tin vào kiếm thép, tiền vàng, và trí thông minh của con người. Tyrion
nói. “Và ta cũng tin rằng có những con rồng. Ta đã nhìn thấy đầu lâu của
chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.