TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 183

“Mọi người nói ông ta gieo mình từ trên tháp xuống.”

“Gieo mình xuống? Không, ta không tin!”

“Lính gác nói không nhìn thấy ai vào phòng ông ấy, và sau này cũng không
tìm thấy người nào trong đó.”

“Vậy thì kẻ sát nhân đã vào từ trước đó và ẩn nấp dưới gầm giường,”
Tyrion gợi ý, “hoặc hắn trèo vào từ trên mái bằng một sợi dây thừng. Hoặc
những tên lính canh nói dối. Ai mà biết có khi chính bọn chúng làm điều
đó?”

“Cũng có thể ngài đúng, thưa lãnh chúa.”

Thế nhưng giọng điệu tự mãn của ông ta lại không có ý như vậy. “Ngài
không nghĩ vậy sao? Vậy thì là lý do gì?”

Varys im lặng một hồi lâu. Âm thanh duy nhất vang lên là tiếng vó ngựa lọc
cọc trên đường lát sỏi. Cuối cùng viên thái giám cũng hắng giọng. “Lãnh
chúa, ngài có tin vào những sức mạnh cổ xưa không?”

“Ý ngài là ma thuật?” Tyrion nôn nóng hỏi. “Bùa máu, lời nguyền, thay đổi
hình dạng, những thứ tương tự như vậy ấy à?” Anh khịt mũi. “Ngài định nói
là Ser Cortnay chết vì ma thuật ư?”

“Ser Cortnay đã thách thức Lãnh chúa Stannis đấu tay đôi vào buổi sáng
ông ta chết. Tôi hỏi ngài, đó có phải là hành động của một người tuyệt vọng
không? Còn bí ẩn xung quanh cái chết bất ngờ của Lãnh chúa Renly nữa
chứ, mặc dù quân của hắn đã dàn hàng chuẩn bị quét sạch đạo quân của anh
trai.” Viên thái giám dừng lại một chút. “Lãnh chúa, có lần ngài đã hỏi tôi
trở thành thái giám như thế nào.”

“Ta nhớ rồi,” Tyrion nói. “Ngài đã không muốn nhắc đến chuyện đó.”

“Đúng vậy, nhưng...” Khoảng lặng lần này còn dài hơn lần trước, và khi
Varys cất tiếng, giọng ông ta có vẻ gì khang khác. “Tôi lúc đó là một cậu bé
mồ côi, theo học việc trong một gánh xiếc lưu động. Ông chủ của chúng tôi
có một con thuyền nhỏ và chúng tôi cho thuyền đi dọc bờ biển hẹp, biểu
diễn ở tất cả các Thành Phố Tự Trị và nhiều lần ở Old Town và Vương Đô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.