TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 34

cũng không có, và các vị thần cũng giữ im lặng. Các cựu thần có bao giờ
trả lời ngài không, Ned?
Bà tự hỏi. Khi ngài quỳ trước cái cây mặt người
ấy, liệu họ có nghe thấy ngài?

Ánh đuốc bập bùng nhảy múa trên khắp các bức tường khiến những khuôn
mặt trở nên sống động, méo mó và biến dạng. Các bức tượng trong những
thánh đường lớn ở thành phố có khuôn mặt được tạo bởi những người thợ
đá, nhưng những bức phác thảo bằng than đá này trông mộc mạc đến mức
chúng có thể là bất kỳ ai. Khuôn mặt Đức Cha khiến bà nghĩ đến cha mình
đang nằm hấp hối ở Riverrun. Thần Chiến Binh là Renly và Stannis, Robb
và Robert, Jaime Lannister và Jon Snow. Thậm chí bà còn thoáng thấy Arya
trong những đường nét đó. Rồi một cơn gió thổi qua cửa làm cây đuốc phập
phù, và tất cả những sự tương đồng đó bị cuốn trôi trong ánh sáng màu cam.

Khói làm mắt bà cay xè. Bà dụi chúng với bàn tay có sẹo của mình. Khi
nhìn lên Đức Mẹ một lần nữa, bà thấy chính khuôn mặt của mẹ mình. Phu
nhân Minisa Tully đã chết trên giường sinh khi đang cố cho Lãnh chúa
Hoster một đứa con trai thứ hai. Đứa bé đã mất cùng bà và sau đó chút sự
sống cũng rời khỏi cha bà. Bà ấy luôn bình lặng, Catelyn nghĩ và nhớ về
đôi tay mềm mại cùng nụ cười ấm áp của mẹ mình. Nếu bà ấy còn sống,
cuộc sống này sẽ khác biệt biết bao
. Bà tự hỏi phu nhân Minisa sẽ nghĩ gì
về đứa con gái lớn đang quỳ gối trước bà. Ta đã đi hàng nghìn dặm đường,
và vì cái gì? Ta phục vụ ai? Ta đã mất các con gái, Robb không muốn ta, và
hẳn là Bran cùng Rickon nghĩ ta là một bà mẹ kỳ quái và lạnh lùng. Thậm
chí ta còn không ở bên Ned khi ngài ấy chết...

Đầu óc bà quay cuồng, và căn phòng dường như chuyển động xung quanh
bà. Các bóng hình đong đưa và di chuyển, các con vật bí ẩn như đang chạy
đua qua những bức tường trắng nứt nẻ. Cả ngày nay Catelyn chưa ăn gì. Có
lẽ đó là việc làm thiếu sáng suốt. Bà tự nhủ rằng mình không có thời gian,
nhưng sự thật là thức ăn chẳng còn hương vị gì khi không còn Ned trên đời.
Khi chúng lấy đầu ngài ấy, chúng cũng đã giết chết ta...

Đằng sau ngọn đuốc, dường như gương mặt của em gái bà đang hiện lên
trên bức tường, dù đôi mắt cứng rắn hơn so với trong trí nhớ của bà. Không
phải đôi mắt của Lysa, mà là của Cersei. Cersei cũng là một người mẹ. Dù
lũ trẻ đó là con ai thì cô ta cũng từng cảm thấy chúng đạp trong bụng, sinh
chúng ra với nỗi đau và máu, nuôi dưỡng chúng bằng bầu sữa của mình.
Nếu chúng thực sự là con của Jaime...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.