TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 150

Chừng nào khát khao được trở nên đặc biệt chưa biến mất, bạn sẽ không
bao giờ trở nên đặc biệt. Chừng nào chưa thư giãn trong cái bình thường
của mình, bạn sẽ không bao giờ thư giãn.

Người thật sự tâm linh là người hoàn toàn bình thường. Kabir rất bình
thường, bạn sẽ không thể tìm thấy ông ấy giữa đám đông. Sự đặc biệt của
ông ấy không thể hiện ra bên ngoài. Bạn không thể thấy nếu chỉ nhìn vẻ
mặt. Đây là điểm khó. Phật là một người đặc biệt, một người rất đẹp với
thần thái quyến rũ, lịch thiệp. Jesus là người rất đặc biệt, mạnh mẽ với tinh
thần cách mạng và nổi dậy. Nhưng còn Kabir? Ông ấy là một người bình
thường, rất đỗi bình thường.

Hãy nhớ, khi nói bình thường, tôi không hàm ý trung bình. Trung bình
không phải là bình thường. Trung bình chỉ là bất bình thường “một cách
bình thường”; ông ấy cũng điên như tất cả những người khác. Thực ra trên
thế giới này, người bình thường không tồn tại.

Tôi từng nghe câu chuyện sau:

Một bác sĩ tâm thần học nổi tiếng – khi đang giảng dạy môn tâm thần học
tại một trường đại học – đã được sinh viên hỏi: “Thưa bác sĩ, ông đã nói về
người bất bình thường và hành vi của anh ta, vậy còn người bình thường thì
sao?”.

Vị bác sĩ hơi bối rối: “Cả đời mình ta chưa từng gặp một người bình thường
nào. Nhưng nếu tìm thấy người đó, chúng ta sẽ chữa bệnh cho anh ta!”.

Kabir chính là người bình thường đó – người mà bạn sẽ không bao giờ gặp
được, người không có khát khao trở nên đặc biệt. Khi được giác ngộ, ông
ấy vẫn sống một cuộc sống bình thường. Ông ấy là người dệt vải; ông ấy
vẫn tiếp tục là người dệt vải.

Số lượng đồ đệ của Kabir không ngừng gia tăng, từ trăm đến vạn rồi chục
vạn người. Các đồ đệ luôn nói ông hãy ngừng công việc dệt vải: “Thầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.