chúng với giá 160 đô la. Trên một đầu tư trị giá 14 đô la, điều này nghĩa là
sẽ thu được lợi nhuận là 66 đô la, hay tiền lãi gấp gần năm lần khoản đầu tư
ban đầu của tôi. Nếu Wells lụi bại hay phá sản, tôi sẽ chỉ mất 14 đô la lúc
đầu. Vì vậy, có thể khẳng định, đây chính là cách để tạo nên tỷ lệ rủi ro trên
lợi nhuận là một/năm.
Cổ phiếu của hãng cuối cùng đã không tạo ra một tỷ lệ rủi ro/lợi nhuận tốt
(Wells đã không tạo nên những màu sắc lôi cuốn hay cũng chẳng cố tạo ra
nó). Ở giá 77 đô la/một cổ phiếu, nếu cổ phiếu tăng lên 160 đô la, những cổ
đông sẽ thu được hơn 80 đô la. Nếu Wells không tăng được, một cổ đông sẽ
có thể mất cả 80 đô la. Đây là cách đặt cược một ăn một. Vì tình huống
thực tế đuợc đề cập trong bài phỏng vấn của báo OID xem ra đã được kiểm
tra kỹ luỡng, tôi đã thực sự rất hồi hộp về những triển vọng bên ngoài của
Wells. Dù đúng hay sai, đánh giá của tôi về khả năng cho trường hợp xuống
giá là dưới 5%. Trong khi các nhà phân tích nói rằng cả cổ phiếu và LEAPS
đều là những cơ hội đầu tư tuyệt vời, thì LEAPS, trong trường hợp cụ thể
này, đã cho một tỷ lệ rủi ro/lợi nhuận hấp dẫn hơn cổ phiếu.
Có thể hiểu rõ hơn qua ví dụ đơn giản dưới đây về LEAPS: Nếu tôi thích
Wells Fargo, tại sao tôi không thể đặt tiền vào vụ cá cược của tôi bằng cách
vay tiền để mua cổ phiếu? Đó là những gì tôi đã làm để mua LEAPS, vì tôi
sẽ thu được một món hời thực sự. Mọi việc đã diễn ra như sau: Tôi có thể
vay toàn bộ giá mua cổ phiếu Wells vào tháng 12 năm 1992. Số tiền duy
nhất tôi phải trả là những khoản lãi suất đánh vào tiền vay. Lãi suất sẽ được
tính trong 25 tháng sau, cho đến tháng 1 năm 1995. Đương nhiên tỷ lệ lãi
suất sẽ không hề thấp, mặc dù sẽ không cao bằng tỷ lệ lãi trong thẻ tín dụng
của tôi. Mức lãi sẽ gần bằng mức chi phí cho những khoản vay của tập
đoàn lớn với tỷ lệ đầu tư B hay BB từ một công ty đánh giá tỷ lệ quan trọng
như S&P…, chưa kể đến mức độ đầu tư.
Nhưng đây là cách đầu tư hiệu quả. Tôi chỉ quan tâm đến những khoản lãi
suất trước mắt. Nếu khoản đầu tư vào Wells Fargo không thành công (ví dụ,