Kết quả mẹ An vừa nhìn anh không nói lời nào, ngược lại càng tức
giận hơn: “Hừ! Một chút gia giáo cũng không có!”
Cái này liên quan đến danh dự của ba mẹ, Tô Giản phải đấu tranh một
chút, vì vậy anh thầm nói: “Cái này có thể có.”
Mẹ An sững sờ, như không biết tiếp lời thế nào, hầm hầm hừ hừ một
lúc lâu, đột nhiên chỉ vào lỗ mũi Tô giản: “Tôi không thích cô chút nào!”
Tô Giản ngoan ngoãn đáp lại: “Ồ.”
Mẹ An tức giận nói: “Cô và Tiểu Trạch kết hôn căn bản chưa có sự
cho phép của tôi!”
Bắt tay! Điều đó cũng không có sự cho phép của tôi! Trong lòng Tô
giản yên lặng rơi lệ, đột nhiên thở dài nói: “Ván đã đóng thuyền, có khóc
cũng không thể làm gì?”
“Cô!” Mẹ An bị nghẹn không còn lời nào để nói, lại im lặng một lúc
lâu, sau đó ngồi vào ghế salon đối diện Tô Giản, hất cằm lên, khinh miệt
nói: “Nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời khỏi con của tôi?”
Hả? Tô Giản nháy mắt mấy cái, cái này chẳng lẽ là dùng tiền mua tình
yêu trong truyền thuyết, gậy to đánh uyên ương? Nếu muốn dội một chậu
máu chó, cái này là không thể thiếu! Hai mắt Tô Giản sáng lên, hưng phấn
nói: “Để con suy nghĩ!”
Mẹ An lập tức giận tím mặt: “Cô… người phụ nữ tục tằng này! Một ít
tiền lại có thể mua được cô!”
Tô Giản có chút không theo kịp logic của bà, thành thật nói: “Một ít
tiền có lẽ vẫn chưa mua được.”
Mẹ An: “…”