TRỞ THÀNH VỢ CỦA TÌNH ĐỊCH - Trang 446

Tô Giản sửng sốt một chút: "Mời nói."

Nữ sinh thích thú: "Cô giáo, em nghe nói quan hệ của Nguyên Chẩn

và Bạch Cư Dị không đơn giản, có thật vậy không?"

Tô Giản ha ha trong lòng: Cô nhóc, cái gì gọi là quan hệ không đơn

giản? Còn nữa, trên mặt em cái nụ cười không đoan trang đó là thế nào?

Nhưng vẻ mặt anh vẫn rất đoan trang: "Không có, hai người họ khởi

xướng phong trào Tân Nhạc phủ, cùng xưng tên trong kho tàng văn học mà
thôi, phía dưới đã có nói đến."

"Cô giáo, em cũng đã xem qua!" Bên cạnh, một nữ sinh khác cũng lên

tiếng. "Lúc trước em có xem qua một tấm thiệp, trong đó có thật nhiều bài
thơ phụ xướng lẫn nhau của Bạch Cư Dị và Nguyên Chẩn, thật khiến người
khác thật không đành lòng nhìn thẳng!"

Cái gì gọi là không đành lòng nhìn thẳng? Lòng Tô Giản dữ dội, trên

mặt lại ra vẻ dịu dàng: "Cài này, hình như cô chưa có xem qua!"

"Vậy cô giáo, để em đọc vài câu cho cô nghe, thật sự là ấn tượng quá

sâu, em nhớ được không ít!" Nữ sinh tích cực nói. "Em nhớ có một tấm viết
Nguyên Chẩn nhận được tin của Bạch Cư Dị, ông ấy thấy tin liền khóc,
hình như là: 'Viễn tín nhập môn tiên hữu lệ, thê kình nữ khốc vấn hà vi, tầm
thường bất tỉnh tằng như thử, ưng thị Giang Châu tư mã thư.(*)' còn có một
bài, là Bạch Cư Dị nói ông ấy nằm mơ thấy Nguyên Chẩn, sau đó Nguyên
Chẩn liền viết một bài thơ đáp lại ông, đại ý nói mình bị bệnh, rất muốn
nằm mơ thấy người, nhưng lại mơ không thấy, a, nghĩ ra rồi 'Sơn Thủy vạn
trượng thư đoạn tuyệt, niệm quân liên ngã mộng tương văn, ngã kim nhân
bệnh hồn điên đảo, duy mộng nhàn nhân bất mộng quân (**)', càng khoa
trương hơn là bài 'Thư gửi Nguyên Chẩn' của Bạch Cư Dị, em nhớ lúc
trước còn sáng tác một bài thơ, em xem một chút... à, đây rồi! Mở đầu là
'Vi Chi(1) Vi Chi, bất kiến túc hạ diện dĩ niên; bất đắc túc hạ thư dục nhĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.